Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang

Mỗi người đều nhận được hai thứ giáo dục: một thứ do người khác truyền cho; một thứ, quan trọng hơn nhiều, do mình tự tạo lấy.
 
Trang ChínhTrang Chính  Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Icon_portal  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng các bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang! Chúc các bạn sức khỏe và thành đạt! Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang.

 

 Những câu chuyện ngụ ngôn

Go down 
3 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next
Tác giảThông điệp
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyTue Apr 01, 2014 4:01 pm

77.  LÊ THƯ TRỪ KHỬ KHỔNG TỬ
Khi Khổng tử quản lý nước Lỗ thì quốc gia rất tốt đẹp, bá tánh an cư lạc nghiệp, Cảnh công của nước Tề thấy tình huống như vậy thì rất ưu tư, không hy vọng nước Lỗ trở thành cường quốc.
Lê Thư nói với Cảnh công: “Vương thượng, muốn trừ khử Khổng tử thì rất dễ, chỉ cần ngài chọn một số ca kỷ rất ưu tú rồi đưa đến nước Lỗ tặng cho Định công, bảo đảm có thể khiến cho Khổng tử tự mình rời bỏ nước Lỗ.”
Tề Cảnh công nghe theo mưu kế của Lê Thư, đem mười sáu ca kỷ tặng cho Lỗ Định công. Định công thích ca kỷ, quả nhiên không màng đến quốc sự, suốt ngày cùng với các ca kỷ chơi bời hoan lạc. Khổng tử khuyên răn rất nhiều lần mà Định công không nghe, ông ta nhìn thấy thế cuộc vô phương xoay chuyển, bèn rời bỏ nước Lỗ mà qua nước Vệ.
(Hàn Phi tử: Nội trữ thuyết hạ - Lục vi)
Suy tư 77:
     Ma quỷ có rất nhiều cách để đánh phá cộng đoàn, giáo xứ hay một cá nhân nào đó, nhưng cách công hiệu nhất là vu khống và bôi nhọ danh dự cá nhân:
-       Muốn đổi ông cha sở, nó xúi giục giáo dân này vu khống cha sở, giáo dân nọ chửi bới thóa mạ cha sở và cuối cùng thì vì danh dự mà ngài xin chuyển đi nơi khác.
-       Muốn đổi ông cha sở ra khỏi nhiệm sở vì ngài không hề làm theo lời của một số người, thế là rình mò, vu khống cáo gian, để làm cho cha sở chịu không nổi mà đi nơi khác.
-       Muốn hạ bệ bề trên, thì ma quỷ có hai cách: một là xúi giục lòng kiêu ngạo của các thành viên trong cộng đoàn; hai là lập phe cánh để liên kết chống lại bề trên...
Lê Thư rất hiểu tính tình yêu mến lễ giáo của Khổng tử, nên đã bày trò để Khổng tử xốn con mắt mà bỏ đi khỏi nước Lỗ.

     Người Ki-tô hữu cần phải cảnh giác đề phòng những cách phá hoại cộng đoàn rất tinh vi của ma quỷ, cảnh giác trước những vu khống, cáo gian cho cha sở hay bề trên của mình; cảnh giác trước những phe phái trong cộng đoàn giáo xứ, bằng không thì chính ngay cả bản thân mình cũng sẽ phải trả lời trước mặt Chúa về tội hùa vào với ma quỷ để “chơi” ông cha sở hoặc bề trên của mình.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyWed Apr 02, 2014 10:05 am

78.  MUA HỘP TRẢ NGỌC
Nước Sở có một người mang ngọc trai đi đến nước Trịnh để bán.
Vì để có thể bán được giá tốt, nên ông ta dùng mộc lan là một loại gỗ tốt thượng đẳng làm một cái tráp rất đẹp và tinh xảo, trên tráp còn trang điểm hoa hồng tím, lại còn khảm hình chim trả xanh phía trên, sau cùng dùng hương liệu quế tiêu đem bôi lên cái tráp rất thơm, làm cho người ta khi chưa nhìn thấy ngọc trai, thì ngửi được mùi thơm làm cho tâm hồn người ta thoải mái.
Quả thật chỉ một thoáng là ông ta tìm được người mua. Nhưng chẳng qua là người mua chỉ mua cái tráp của ông ta, còn ngọc trai thì trả lại cho ông ta.
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 78:
      Có những cô gái trang điểm lộng lẫy đẹp như tiên, nhưng lại đi làm gái, vì người mua chỉ mua cái vỏ bên ngoài chứ không yêu thương cái vỏ bên trong là tâm hồn; có những người minh tinh màn ảnh đẹp hơn cả tiên, nhưng người ta chỉ ngưỡng mộ cái bên ngoài là diễn xuất, sắc đẹp, nhưng bên trong tâm hồn thì chẳng một ai cần đến, ngay cả chồng mới cưới vì ngoại tình, dâm ô.v.v...
     Thiên Chúa thì nhìn bên trong tâm hồn, nên cái vỏ bên ngoài của con người không thể bán để mua được Nước Trời, cho nên có rất nhiều người đã tự nguyện trở thành kẻ tôi tớ Thiên Chúa trong bốn bức tường tu viện, trong các trung tâm cai nghiện, trong các bệnh viện, trong các giáo xứ để cầu nguyện và phục vụ cho những người bất hạnh, và rao truyền Lời Chúa cho mọi người.
     Đi bán ngọc chứ không phải đi bán cái tráp đựng ngọc, cho nên cần gì phải trang điểm cái tráp lộng lẫy, bởi vì nó chỉ là cái hộp đựng viên ngọc mà thôi.
     Người Ki-tô hữu đang trên đường đi về Nước Trời là thiên đàng với linh hồn bất tử được “đựng” trong cái xác phải chết, chứ không phải trên đường đi xuống hỏa ngục, cho nên linh hồn thì quý trọng hơn thân xác nhiều, đừng vì cái xác hay chết mà trang điểm cho nó lộng lẫy bằng những ăn uống no say, áo quần lượt là, phấn son gợi dục; còn linh hồn thì bỏ mặc xấu xa bởi những mê đắm sắc dục, kiêu ngạo, thù hận, ghét ghen...
     Linh hồn thì quý hơn tất cả các loại ngọc trai quý báu trên thế gian gộp lại, cho nên phải trân trọng, giữ gìn và trang điểm nó cho thật lộng lẫy bằng đời sống thánh thiện đạo đức như ý muốn của Thiên Chúa, thì mới được vào Nước Trời...

     Ai hiểu được thì hiểu !
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyThu Apr 03, 2014 10:46 am

79.  MẶC TỬ LÀM DIỀU HÂU BẰNG GỖ
Mặc tử là một tư tưởng gia và thực tiễn gia vĩ đại, đồng thời ông ta cũng có tài nghệ khá tinh xảo, ông ta đã bỏ ra thời gian ba năm nghiên cứu, chế tác ra một con diều hâu bằng gỗ để có thể tự bay lượn.
Đệ tử của ông ta nhao nhao tán thưởng, nói: “Kỷ thuật của thầy thật là quá kỳ diệu, có thể làm cho con diều hâu bằng gỗ bay lên.”
Nhưng con diều hâu bằng gỗ ấy chỉ bay một ngày rồi thì hư mất tiêu, Mặc tử nói:“Cái thứ này thực ra không giống như làm thanh gỗ chắn ngang của xe ngựa, vật liệu dù chỉ bằng một thanh gỗ ngắn, nhưng có thể phát sinh sức mạnh rất lớn, mang được hơn ba ngàn trọng lượng, đi được mấy ngàn dặm, thời gian sử dụng cũng dài, dùng được mấy năm đều không hư.”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 79:
      Mặc tử làm con diều hâu bằng gỗ ba năm mới xong, nhưng chỉ dùng có một ngày, là bởi vì khoa học thời đó chưa cao, và người tiên phong thì lúc nào cũng bị hạn chế về mọi mặt, và ngày hôm nay sự phát triển của khoa học thật đáng khâm phục, từ đi bộ cho đến bay vào không gian lên đến mặt trăng, sao hỏa và xuống tận đáy đại dương, đó là do công góp sức của nhiều người qua từng thời đại.
     Người Ki-tô hữu thì hiểu và biết rằng Chúa Giê-su là người đầu tiên rao giảng Phúc Âm của Nước Trời, chỉ ba năm rao giảng, nhưng Ngài đã chuẩn bị đến ba mươi năm ở Na-da-rét; chỉ ba năm rao giảng, nhưng có rất nhiều người tình nguyện đi theo Ngài, không phải chỉ những người Do Thái xưa kia, mà trên toàn thế giới; chỉ ba năm rao giảng, nhưng không dừng lại ở năm thứ tư, mà còn kéo dài cho đến ngày “mặt trăng không còn chiếu sáng”, tức là ngày tận thế...
Nếu Mặc tử sống lại trong thời đại chúng ta thì chắc sẽ phải ngạc nhiên mà...chết lại, bởi vì tư tưởng thực tiển của ông cũng không bao giờ dám nghĩ đến cái a lô di động, không bao giờ nghĩ đến cả tấn sắt thép bay lên tới cung hằng...

Nếu những người đã chết được Chúa cho sống lại, thì họ sẽ phải ngạc nhiên vì những người còn sống trên thế gian sao không tin có Thiên Chúa, và nhứt định họ sẽ từ bỏ tất cả mọi sự của thế gian để sống cho Chúa và với Chúa mà thôi !
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyFri Apr 04, 2014 12:11 pm

80.  YẾN VƯƠNG THÍCH SÂU SẮC
Có một người nước Tống đến gặp Yến vương, nói rằng muốn vì vương mà khắc hai con khỉ mặt đỏ trên cái gai cao nhất của cây có gai. Yến vương rất muốn coi bèn quyết định cung dưỡng ông ta, để ông ta chuyên tâm điêu khắc.
Người nước Tống ấy bổ sung thêm, nói: “Vương thượng, đây là kỷ thuật thần kỳ của tôi, nhược bằng ngài muốn coi tôi khắc khỉ mặt đỏ, thì nhất định không uống rượu và không ăn thịt trong ba tháng mới được.”
Yến vương làm gì mà trai giới lâu như thế, cho nên vẩn cứ không được nhìn thấy khỉ mặt đỏ trên cái gai nhọn.
Có một người thợ làm sắt tên là Hữu Ngự nghe nói chuyện như thế, bèn đến yết kiến Yến vương, nói: “Vương thượng, tôi là người khắc đao, theo lẽ mà nói dao khắc là cái vật cần thiết của điêu khắc, vả lại tất cả đồ dùng để khắc nhất định phải lớn hơn cái dao khắc. Nhưng, cái gai nhọn hoàn toàn chịu không nổi mũi dao khắc bình thường, thì làm sao có thể khắc ra đồ dùng được chứ ? Nếu vương thượng không ngăn cản, thì xin cho kêu người khách nước Tống ấy đến lấy dao khắc để ngài coi, thì biết ông ta có thể khắc khỉ mặt đỏ trên cái gai hay không ?”
Yến vương cảm thấy lời nói của ông ta rất đúng, bèn triệu khách đến, nói: “Ông dùng công cụ gì để khắc con khỉ đỏ trên cái gai ?”
Người khách trả lời: “Dùng dao để khắc.”
Yến vương mời ông ta lấy dao khắc đến coi, người khách thoái thoát nói phải trở về nhà để lấy, bèn lợi dụng cơ hội chạy trốn mất tiêu.
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
 
Suy tư 80:
      Người ta thường nói: “nói có sách, mách có chứng”, nhưng con người ta thường dễ dàng bị quyền lợi vật chất và danh vọng lôi cuốn, nên rất dễ dàng nói dối để lừa dối người khác, lòng tham càng lớn thì sự nói dối càng nhiều và việc lừa dối càng tinh vi và thâm độc hơn.
     Nói dối và lừa dối thì chỉ phỉnh gạt được những người tham lam, nhẹ dạ, hiếu kì và kiêu ngạo mà thôi.
     Có những người vu khống mà không có bằng chứng nên trở thành nói dối, có những người nói cho thỏa cơn kiêu ngạo nên trở thành dối trá, có những người biết mình dối trá nhưng vẫn cứ la cho toáng lên cho mọi người biết là mình nói sự thật ai cũng biết...
     Không một ông thợ điêu khắc tài giỏi nào có thể khắc hình hai con khỉ mặt đỏ trên đầu cái gai nhọn của cây gai, vậy mà đại vương nước Yến lại nghe lời nói dối của một tên lừa bịp.

     Người Ki-tô hữu dù trong hoàn cảnh nào cũng luôn nhớ Lời Chúa dạy: “Nhưng hễ “có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không”. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ”[7]cho nên, dù bị chèn ép tứ bề thì cũng không nói dối, bị vu khống cáo gian thì cũng không nói dối, bởi vì nói dối là làm hư hoại tâm hồn, và gây gương xấu cho cả một thế hệ, và nhất là họ sẽ trở thành con cái của ma quỷ chứ không phải là con cái của sự thật, mà sự thật chính là Thiên Chúa vậy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptySat Apr 05, 2014 11:08 am

81.  NGÔ KHỞI MÚT MỤN NHỌT
Ngô Khởi là tướng lĩnh của nước Ngụy, vâng lệnh dẫn quân đi đánh nước Trung Sơn.
Trước khi xuất phát, ông ta phát hiện một binh lính trên chân mọc một cái mụn nhọt mưng mủ rất lớn, thì lập tức cong người quỳ xuống giúp anh ta hút mủ ra.
Người mẹ của anh lính này thấy vậy, lập tức thương tâm khóc lớn, người bên cạnh cảm thấy kỳ lạ, bèn hỏi bà ta: “Ngô tướng quân đối với con bà tốt như thế, tại sao bà lại khóc như vậy chứ ?”
Người mẹ ấy trả lời: “Trước đây Ngô Khởi đã hút mủ nơi cái mụn nhọt lớn của ba nó, ba nó hoài cảm trong lòng, do đó mà dũng cảm tiến lên phía trước giết địch quân, kết quả là chết trận ở sa trường, thử hỏi làm sao tôi lại không khíc được chứ ?”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 81:
      Làm tướng, làm quan hay làm thủ lãnh, cái mà kẻ bề dưới thích nhất ở những người lãnh đạo chính là sự quan tâm, chia sẻ và yêu thương. Tướng quân Ngô Khởi đã làm được điều đó, nên không lạ gì ông trở thành một vị tướng tài giỏi của nước Ngụy.
     Thời nay, hễ làm tướng làm quan thì ăn trên ngồi trước, chẳng ông quan nào dám ngồi ăn chung với người nghèo, chẳng ông quan nào dám xuống bếp rửa chén bát với mọi người; thời nay hể có chức quyền, bất kể chức to hay chức nhỏ, đều cảm thấy mình là người quan trọng, còn những người khác là thứ không quan trọng, cho nên chẳng có “người quan trọng” nào dám trở thành đầy tớ của nhân dân cả, thế là bất công, hối lộ, tham nhũng, trụy lạc, cướp bóc, phạm pháp và những tệ nạn khác có cơ hội mọc lên như nấm đầu mùa...
     Người lãnh đạo chân chính là như lời Chúa Giê-su dạy: trở nên người phục vụ anh em và hy sinh mạng sống cho họ[8]. Tướng quân Ngô Khởi đã không nghĩ đến thân phận làm tướng của mình, để trở nên kẻ phục vụ cho người dưới quyền của mình, thế là ông được tất cả.

     Người Ki-tô hữu khi phục vụ -dù là giám mục, linh mục hoặc các tu sĩ nam nữ- thì cũng vì Chúa Giê-su mà phục vụ, chứ không vì quyền lợi cá nhân hay quyền lợi của một nhóm người nào cả, bởi vì họ luôn mang nơi thân mình cuộc thương khó của Đức Giê-su[9], và họ muốn chia sẻ những đau khổ ấy của Chúa Giê-su nơi tha nhân và những người bất hạnh.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptySun Apr 06, 2014 10:12 am

82.  DẢI THẮT LƯNG
Có một người nước Tống rất nghiêm chỉnh đọc sách, đối với những trí thức trong sách có nói thì hình như rất nổ lực thực hiện.
Có một hôm, anh ta đọc đến trong sách Châu có một câu: “dải thắt lưng”  bèn đi làm hai cái dải và thắt ngang lưng. Khi đi lên phố thì mọi người cảm thấy kỳ lạ bèn hỏi anh ta: “Tại sao anh phải thắt hai dải giây giữa lưng vậy ?” Anh ta trả lời: “Trong sách Châu nói như thế đó.”
Thật ra trong sách Châu viết như thế này: “Dải thắt lưng”, nghĩa là nhờ công năng của dải thắt lưng thắt ngang eo, nghĩa bóng là người đọc sách đối với hành vi của mình phải cân nhắc tính toán và bó buộc nhiều hơn nữa.
Nhưng người nước Tống này lại hoàn toàn theo ý của mặt chữ mà làm.
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 82:
      Có những người được gọi là con mọt sách vì thích đọc sách, nhưng lại có cái tính lập dị, sách viết sao thì làm vậy như anh chàng thư sinh nước Tống trong truyện trên; có những người Ki-tô hữu thích đọc sách thánh, nhưng có cái tâm khoe khoang nên trở thành kẻ kiêu ngạo, có khi quá khích và lạc đạo, bởi vì họ thích nhớ và thuộc lòng mặt chữ mà không suy tư ý nghĩa của câu Lời Chúa mà mình đã đọc...
     Lập dị thì trở thành cố chấp, cố chấp thường là vì khoe khoang, và khoe khoang thì trở thành kiêu ngạo, mà kiêu ngạo thì chắc chắn chẳng ai thích cả, kể cả ma quỷ ở trong hỏa ngục, bởi vì kiêu ngạo đã làm cho nó từ vị phẩm thần sáng chói trở thành ma quỷ tối tăm, và bị Thiên Chúa phạt đời đời trong hỏa ngục.
Cứ nhìn mặt chữ để làm theo thì sẽ có ngày mang họa vào thân, cứ nhìn mặt người rồi khen đẹp xấu thì cũng sẽ có ngày bị cái đẹp xấu ấy hại. Tốt nhất là nhìn ý nghĩa của mặt chữ và nhìn bên trong tâm hồn của con người, bằng cách khiêm tốn cầu nguyện, suy tư và đem lòng yêu thương thông cảm, để nhận ra và hiểu được mặt của chữ và mặt của con người.

Đó là sự khôn ngoan của người Ki-tô hữu vậy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyMon Apr 07, 2014 11:53 am

83.   CẢNH CÔNG ĐI XUỐNG
Tề Cảnh công đi du ngoạn bên ngoài, quan khoái mã chuyền đến tin tức: “Yến Anh bệnh nặng rất nguy, e rằng phải chết.”
Yến Anh là thừa tướng rất nổi tiếng của nước Tề, một mình đã phò qua ba đời vua nước Tề, có thể nói là đại thần quan trọng của quốc gia. Cho nên khi Cảnh công nghe tin như thế thì lập tức bảo mọi người trở về đô thành, rất lo lắng, sợ rằng e không gặp được Yến Anh lần cuối.
Ông ta vừa bắt đầu ra lệnh thì người lái xe ngựa là Hàn Xu -có kỷ thuật lái xe rất tốt- lái đi, nhưng mới đi chưa được bao lâu, thì Cảnh công vì trong lòng nôn nóng vội vàng nên trách Hàn Xu lái xe quá chậm, bèn một tay với lấy dây cương tự mình lái xe đi. Lại đi không được bao lâu, ông ta trách ngựa sao chạy quá chậm, nên quyết định xuống xe đi bộ...
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 83:
      Người trong lòng thường nôn nóng thì thấy việc gì cũng chậm chạp, do đó mà thường xảy ra những chuyện đáng tiếc; người thường coi mọi vấn đề đều quan trọng thì trong lòng không hề thảnh thơi, bởi vì họ thấy trách nhiệm quá lớn, mà đôi lúc –thật ra- không phải lớn lao như họ nghĩ; người việc nhỏ cũng coi là nặng nề như chuyện lớn thì thường là làm khổ cộng sự viên, bởi vì họ thường quá quan trọng hóa vấn đề, chứ thật ra không phải như thế...
     Thời nay người ta sống vội vàng, yêu đương vội vàng và hưởng thụ vội vàng, cái vội vàng này không phải như Cảnh công nóng lòng trở về gặp Yến Anh lần cuối, cũng không phải vội vàng vì sợ trể tàu trể xe, nhưng là cái vội càng ích kỷ cho bản thân mình mà thôi

     Có một chuyện cần kíp nhất, vội vàng nhất mà người Ki-tô hữu luôn đặt lên hàng đầu trong cuộc sống của họ, đó chính là “làm chứng nhân cho niềm tin của mình vào Chúa Giê-su”, bởi vì một khi đã trở thành một chứng nhân của niềm tin vào Chúa Giê-su rồi, thì họ cũng sẽ vội vàng ra đi để trở nên những sứ giả đem yêu thương và hòa bình của Chúa đến cho người khác, vì đó là nhu cầu cấp thiết nhất của con người trong thời đại hôm nay.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyTue Apr 08, 2014 12:29 pm

84.  LÝ KHÔI CẢNH CÁO HAI CÁNH QUÂN ĐỘI
Lý Khôi của nước Ngụy phụ trách lãnh đạo quân trú giữ vùng biên cương, đề phòng sự xâm phạm của quân Tần. Một hôm ông ta khuyên bảo quân đội hai cánh tả hữu, nói: “Các ngươi phải cẩn thận đề phòng, địch nhân không bao lâu sẽ đánh qua đó.”
Cũng một câu nói ấy mà nói nhiều lần, nhưng địch nhân từ trước đến nay không hề đánh qua, quân đội hai cánh tả hữu sau khi đã kinh nghiệm từng trải căng thẳng một lần rồi hai lần phòng bị, nhưng vẫn bằng an, trong lòng sự cảnh giới cũng từ từ bớt căng thẳng, đồng thời cũng không tin tưởng lời của Lý Khôi nói nữa.
Qua mấy tháng sau, quân đội của nước Tần đột nhiên tập kích. Bởi vì quân nước Ngụy hoàn toàn không cảnh giác trong lòng, nên nhất thời phản ứng không kịp khiến cho cả quân đội hình như bị tiêu diệt hoàn toàn.
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả thượng)
Suy tư 84:
      Có nhiều đứa con trợn mắt nói với bố mẹ: biết rồi cứ nói hoài; có những học trò xấc láo với thầy cô: biết rồi giảng moral hoài; có những giáo dân than phiền cha sở: chúng con biết rồi, cha đừng nói nữa. Và rồi thực tế đã chứng minh: cái biết rồi, nghe rồi ấy đã làm cho những đứa con thành kẻ phạm pháp, những đứa học trò thành những kẻ ma cô đỉ điếm, thành phần bất hảo nguy hiểm cho xã hội...
     Quân nước Ngụy coi thường lời nhắc nhở của cấp trên nên bị tiêu diệt.
Cũng vậy, người Ki-tô hữu coi thường Lời Chúa và lời giảng dạy của Giáo Hội –qua linh mục và những người có trách nhiệm- thì cũng sẽ trở thành những phần tử chống đối Giáo Hội và là con cái của ma quỷ. Bởi vì Lời Chúa luôn được lập đi lập lại trong thánh lễ, Lời Chúa được giảng giải mỗi ngày trong thánh lễ, Lời Chúa được công bố mỗi ngày trong thánh lễ, không phải để cho người Ki-tô hữu bình luận phê bình, nhưng là để chiêm niệm, suy tư và sống Lời Chúa trong cuộc đời thường của mình.

Muốn Lời Chúa thật sự đi sâu vào trong tâm hồn mình, thì cần phải có tâm tình khiêm tốn lắng nghe, bằng không thì Lời Chúa sẽ trở thành quan tòa kết án, và là lưỡi dao sắc bén giết chết linh hồn chúng ta đấy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyThu Apr 10, 2014 10:13 am

85.  NGƯỜI BỊ CHẶT CHÂN CỨU TỬ CAO
Học trò của Khổng tử là Tử Cao phụ trách quan hình ngục của nước Vệ, hồi ấy Khổng tử làm thừa tướng nước Vệ, bị người ta vu oan giá họa nên vua nước Vệ ra lệnh truy nã ông ta, Khổng tử bèn cùng với các đệ tử cùng nhau tháo chạy.
Khi họ một đoàn người chạy đến cổng thành thì cửa đã đóng lại rồi, người phụ trách giữ cổng thành là một người bị hình phạt chặt chân, chân đã bị chặt đứt, ông ta dẫn đoàn người vào núp trong một căn nhà bên cạnh cổng thành, để tránh quan binh truy bắt.
Tử Cao nhận ra người bị chặt chân giữ cổng này chính là người mà ông ta đã ra lệnh chặt chân, Tử Cao nói: “Trước đây, bởi vì có quan hệ đến pháp lệnh nên ta chặt chân ngươi, bây giờ đúng là cơ hội tốt cho người báo thù, tại sao ngươi lại giúp chúng ta trốn chạy ?”
Người bị chặt chân đáp: “Tôi bị chặt chân là vì tôi vốn phải chịu hình phạt, còn ngài lúc kêu án thì thái độ rất là thận trọng, hơn nữa kiểm tra tường tận tất cả các điều trong pháp lệnh, lại còn tận lực giáo huấn tôi. Đợi khi xác định tội xong thì sắc mặt của ngài thật nặng nề, tâm tình đau khổ, tôi có thể cảm nhận được ngài rất là không muốn dùng hình phạt nặng như thế với tôi. Tôi biết ngài làm như thế hoàn toàn không phải tốt với tôi cách đặc biệt, mà là ngài trời phú cho có một tâm hồn nhân ái, do đó, tôi rất muốn báo đáp ý tốt của ngài.”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư 85:
      Có ba công việc liên quan đến mạng sống của người khác: một là quan tòa hai là bác sĩ và ba là thầy cô giáo, cho nên:
-       Nếu không chí công vô tư thì quan tòa sẽ giết chết tội nhân và có khi giết chết tâm hồn của họ.
-       Nếu không có lương tâm thì bác sĩ sẽ giết chết bệnh nhân.
-       Nếu không có đạo đức của nhà giáo, thì thầy cô giáo sẽ giết chết tâm hồn của học sinh và cả một thế hệ tương lai.
Tử Cao và người bị chặt chân đúng là hai người quân tử, quân tử gặp nhau thì hào khí ngất trời, không ai nhìn thấy cái tôi của mình, mà chỉ nhìn thấy cái dũng khí của đối phương và của người khác mà thôi.
     Có một vài người Ki-tô hữu vừa bước ra khỏi tòa giải tội thì nói như tát nước vào mặt người ăn xin ngồi trước cổng nhà thờ vì ngồi cản đường đi của họ; có một vài người khi xưng tội xong thì nói với người hàng xóm rằng, nếu tôi chưa đi xưng tội thì đừng hòng ngồi yên với tôi.v.v...những người Ki-tô hữu này không có cái tâm hoán cải, cũng không có tấm lòng yêu thương, và dĩ nhiên họ cũng không phải là người quân tử của Nước Trời, bởi vì người quân tử Nước Trời thì chỉ biết người mà không biết mình, chỉ biết cho đi mà không giữ lại, chỉ biết cầu nguyện cho người mà không nói xấu bôi nhọ tha nhân...

     Ki-tô hữu là người có Chúa Ki-tô trong mình, và đương nhiên cũng nhìn thấy Chúa Giê-su Ki-tô ở nơi người khác, đó là bí quyết để làm người quân tử của Nước Trời vậy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyThu Apr 10, 2014 11:40 am

86.  CON CỦA “CẨU GIẢ” VÀ CON CỦA “NGUYỆT QUỲ GIẢ”
Thời xưa, những tên ăn trộm thường dùng da chó để làm thành một cái áo bằng da thú khoác lên mình giả làm chó, đợi đêm về thì rình rình vào nhà người ta để ăn trộm của cải, cho nên bị gọi là “cẩu đạo giả”.
Trước đây, trong hình phạt có một loại hình phạt là chặt chân, gọi là chặt chân, người bị hình phạt này gọi là “nguyệt giả” hoặc là gọi “nguyệt quỳ giả”. Gọi là nguyệt quỳ giả vì là người tàn phế, cho nên nhận được sự cứu tế của chính phủ.
Một hôm, đứa con của “cẩu giả” và con của “nguyệt quỳ giả”, cùng nhau khoe khoang về ba của mình. Con trai của “cẩu giả” nói: “Áo da thú của bố tớ còn có cái đuôi, đó chính là độc nhất vô nhị.” Đứa con của “nguyệt quỳ giả” nói: “Xì, bố của tớ vừa đến mùa đông là có thể nhận được vải quần miễn phí đó.”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
 
Suy tư 86:
      Con cái thường hãnh diện về bố mẹ của mình vì những việc mà họ bố mẹ đã làm cho chúng nó: có những đứa con hãnh diện vì bố mẹ mình là bác sĩ chữa được nhiều bệnh, cứu nhiều người; có những đứa con hãnh diện vì bố mẹ mình là thầy cô giáo dạy dỗ rất nhiều học trò; lại có những đứa con hãnh diện vì bố mẹ bỏ tiền ra giúp đỡ rất nhiều người nghèo khổ.v.v...tất cả những hãnh diện của những đứa con ấy đều là chính đáng, cái quan trọng là bố mẹ có làm được những gì để cho con cái hãnh diện không mà thôi.
     Có những giáo dân hãnh diện về cha sở của mình, vì ngài sống quên mình, hăng hái làm việc, hòa đồng với con chiên bổn đạo; có những giáo dân khi nghe nói đến cha sở của mình thì lắc đầu ngao ngán, buồn phiền, vì ngài không muốn làm gì cả trong giáo xứ, không đoàn thể, không hội hè, các lễ trọng cũng như lễ ngày thường, không trang hoàng nhà thờ, không kêu gọi giáo dân cộng tác, nhưng lại trách móc giáo dân ít đi tham dự thánh lễ !?

     Hai đứa con của “cẩu giả” và “nguyệt quỳ giả” đều khoe khoang về thành tích của bố mình, dù bố mình là những tội phạm, bởi vì chúng nó không biết. Cũng vậy, sẽ có những giáo dân đem “thành tích” của cha sở đi khoe với mọi người, nhưng không phải để hãnh diện mà là để đau xót và cười “khơm” cha sở của mình.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyFri Apr 11, 2014 12:20 pm

87.  CON NGỰA GẦY CỦA HÀN TUYÊN VƯƠNG
Hàn Tuyên vương rất coi trọng con ngựa của ông ta, một hôm sau khi ông ta đi đến chuồng ngựa để coi ngựa của mình, rất lo lắng nói: “Ta dùng rất nhiều lương thực để cho ngựa ăn, tại sao nó vẫn cứ gầy vậy chứ, ta rất lo lắng về chuyện này.”
Chu Thị trả lời: “Giả như quan coi sóc ngựa đem toàn bộ lương thực đã lãnh cho ngựa ăn, thì ngựa không thể không mập béo; giả như chỉ là cho ngựa ăn vài hạt tượng trưng -trên thực tế ngựa được ăn no rất ít- thì ngựa không thể không gầy được. Ngài không tích cực đi điều tra chuyện này, mà chỉ lo lắng buồn phiền thì ngựa không thể nào mập béo lên được.”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư 87:
  Hàn Tuyên vương coi trọng con ngựa, nhưng lại không đi kiểm tra người nuôi ngựa như thế nào, phương pháp nuôi ngựa ra sao, thì ngựa gầy vẫn cứ gầy, lo lắng nào có ích chi !
Thời nay, có những ông quan thanh tra chỉ biết thanh tra bằng miệng, tức là nghe cấp dưới báo cáo mà ra chỉ thị, cho nên có nhiều công trình vẫn cứ bị rút ruột.
Thời nay, có những ông quan thanh tra bằng lỗ tai, tức là chỉ biết nghe mà không muốn nhìn thực tế, và cứ thế tiếp tục báo cáo với cấp trên là đạt chỉ tiêu trăm phần trăm, thế là có các công ty nhà nước bị thua lỗ hàng trăm tỷ đồng.
Thời nay, có những ông quan thanh tra thường hay đi lạc đường, tức là không đi đến hiện trường công trình để thanh tra, mà lại đi “lạc” vào nhà hàng máy lạnh để “thanh tra” các cô tiếp viên và bia rượu loại nào xịn loại nào zdỏm, thế là công trình vẫn như cũ và hối lộ nảy sinh...
     Sách Châm Ngôn đã nói về hạng người ấy như thế này:
“Có hạng người nguyền rủa cha
và không cầu phúc cho mẹ.
Có hạng người cứ cho mình là trong sạch
dù chưa được gột rửa khỏi vết nhơ.
Có hạng người giương cặp mắt hiếu kỳ,
đưa cái nhìn ngạo mạn.
Có hạng người răng như kiếm, hàm như dao,
ăn sống nuốt tươi kẻ nghèo hèn khốn khổ,

gạt họ ra khỏi đất nước, khỏi loài người.”[10]
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptySun Apr 13, 2014 12:04 pm

88.  NGƯỜI CỦA HUYỆN TRỊNH BÁN LỢN
Có một người của huyện Trịnh dắt một con lợn từ nghìn dặm xa xôi đến chợ để bán, muốn đổi một ít tiền để gia đình chi tiêu. Nơi chợ, sắc mặt của anh ta rất chăm chú khẩn trương, không biết lo lắng điều gì !
Một lúc sau, có người đến gần hỏi anh ta: “Con lợn nhỏ này của anh bán như thế nào ?”
Anh ta không chịu không nổi liền nói: “Đường trở về nhà tôi rất xa xôi, bây giờ trời gần tối rồi, làm gì ở không nói chuyện với ông chứ !”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư 88:
      Phàm là người làm ăn buôn bán thì luôn biết chiều lòng khách đến gian hàng của mình, với nụ cười tươi trên môi thì dù cho khách hàng khó tính mấy chăng nữa cũng vui lòng, cho nên mới có câu nói “khách là thượng đế”.
     Làm người truyền giáo trong bối cảnh của xã hội ngày nay thì cũng giống như người làm ăn buôn bán, cần phải vui vẻ, hòa đồng và sẵn sàng trả lời hoặc nhu cầu muốn tìm hiểu hàng của khách, có như thế việc truyền giáo mới mang lại kết quả. Phải coi người giáo dân hoặc người mình muốn rao truyền Lời Chúa là thượng đế, thượng đế đúng nghĩa chứ không câu khách, bởi vì người Ki-tô hữu luôn nhìn thấy Chúa Giê-su (Thiên Chúa, thượng đế) nơi người khác.
     Truyền giáo ngày hôm nay không phải là cha sở chấp hai tay sau đít đi tới đi lui trước nhà thờ để đánh đuổi con nít khi chúng nó đến nhà thờ đùa giỡn, bởi vì khi làm như thế là cha sở trở thành ông bảo vệ cơ quan; cũng không phải chỉ đợi đúng giờ làm lễ thì cha sở mới ra nhà thờ, nhưng phải ra trước để chào đón giáo dân và trò chuyện thân tình với họ, đó mới là một đại gia đình đúng nghĩa của nó.
     Người bán lợn của huyện Trịnh không có kinh nghiệm buôn bán, và cũng không có “khiếu” buôn bán nên ăn nói cộc lốc, giận dữ với khách hàng, thế là uổng công dẫn lợn từ xa xôi vạn dặm ra chợ bán.

     Truyền giáo đúng nghĩa là đi ra khỏi nơi mình ở, đến với tha nhân -mà cụ thể là con chiên bổn đạo của mình- để không những nói, mà còn nghe, thấy và hiểu biết hoàn cảnh của họ, có như thế bài giảng trên bục giảng của các cha sở mới linh nghiệm, thu hút và đánh động tâm hồn của bổn đạo của mình. Nếu không như thế, thì cũng giống như người bán lợn của huyện Trịnh mà thôi: giận dữ, cộc lốc, khó tính...
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyMon Apr 14, 2014 3:25 pm

89.  TIẾT CÔNG DÂNG NGỌC HOA TAI
Tiết công là thừa tướng của Tề Uy vương, phu nhân của Tề vương chết, Tiết công hy vọng được biết Tề vương tuyển chọn ai trong mười thê thiếp làm phu nhân để tiến cử cho Tề vương, nếu mình tiến cử mà được Tề vương chấp nhận, thì có thể nhờ việc lập phu nhân nầy mà được Tề vương coi trọng.
Vì để dò hỏi tâm ý của Tề vương, nên ông ta ra lệnh cho chuẩn bị mười đôi vòng tai, trong đó có một cặp được làm rất đặc biệt và xinh đẹp, toàn bộ đem dâng cho Tề vương.
Tề vương đem vòng tai chia đều cho mười thê thiếp. Qua ngày hôm sau, Tiết công âm thầm quan sát cặp hoa tai đẹp nhất ấy là do bà nào đeo, để tiến cử cho Tề vương lập làm phu nhân, quả nhiên được Tề vương tán đồng.
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư 89:
      Làm cấp dưới thì lúc nào cũng muốn biết cấp trên muốn gì để đáp ứng, cho nên những cấp dưới này rất là nhạy bén trước cái nhíu mày, nhăn mặt, trợn mắt của cấp trên.
-       Có những cấp dưới biết “gu” của cấp trên mình là thích gái đẹp, nên lúc nào cũng săn tìm gái đẹp cho cấp trên sau khi nhậu nhẹt.
-       Có những cấp dưới biết tính của cấp trên thích ăn hối lộ, nên nhắc khéo những người muốn cậy nhờ phải biết điều.
-       Có những cấp dưới biết cấp trên của mình ghét nịnh nọt, nên thường không dám lăng xăng trước mặt cấp trên.
-       Có những cấp dưới biết cấp trên không bao giờ tham nhũng hối lộ, thế là nhắc nhở những người có liên hệ đến công việc phải rõ ràng thẳng thắng với cấp trên...
Thời nay, có người nói quan trên bại hoại là do thuộc hạ bày vẻ xúi giục; lại có người nói thuộc hạ hư hỏng là vì biết quan trên của mình cũng là loại bại hoại cho nên mới tác tung tác quái ! Nhưng nếu tất cả quan trên đều chí công vô tư mà làm quan thì thuộc hạ sẽ không bao giờ tác quái, bởi vì “thượng bất chính, hạ tắc loạn” là như thế.
Người Ki-tô hữu khi làm quan thì luôn tâm niệm rằng: “Những việc tôi làm hôm nay thì phải trả lời trước mặt Thiên Chúa trong ngày phán xét.”

Đó chính là cách để trở thành ông quan tốt lành và thuộc hạ trung tín vậy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyTue Apr 15, 2014 11:07 am

90.  CHÓ DỮ RƯỢU CHUA
Nước Tống có một người họ Trang bán rượu cho người ta, ông ta nấu rượu rất thơm và thuần khiết rất được mọi người hoan nghinh.
Có một đại điền chủ muốn đãi tiệc mời khách, bèn sai đầy tớ đến tiệm rượu của nhà họ Trang để mua rượu, nhưng chó của nhà họ Trang rất dữ tợn, thường cắn bị thương những người đến mua rượu, người đầy tớ này trên đường đi càng nghĩ càng sợ hãi, và thực tế thì không dám đi, bèn tự tiện đi mua rượu nơi nhà người khác. Sau khi về nhà, chủ nhân vừa nếm thì cảm thấy mùi vị không đúng, bèn hỏi đầy tớ: “Mùi vị này không đúng, tại sao mày không mua rượu ở nhà ông Trang ?”
Người đầy tớ sợ bị chửi mắng, bèn nói dối: “Trong nhà ông Trang có con chó hung dữ, khách không dám đến cổng, cho nên rượu hôm nay trở thành chua rồi ạ !”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
 
Suy tư 90:
     Đã mở cửa tiệm buôn bán thì đừng nuôi cho dữ, bởi vì chẳng ai dại gì đến mua những nơi bán hàng có nuôi chó dữ; đã mở nhà hàng ăn uống, vui chơi, thì không nên nuôi cho dữ, bởi vì không một người khách nào muốn bị chó cắn cả...
     Nhà thờ là nơi giáo dân đến để tham dự các lễ nghi của Giáo Hội, là nơi thờ phượng Thiên Chúa và là nơi để các giáo dân đến cầu nguyện với Thiên Chúa. Nhưng có một vài nhà thờ to lớn mà giáo dân không muốn đến chầu Chúa, bởi vì cha sở nuôi hai ba con cho to lớn chạy quanh nhà thờ, thấy người vào thì sủa om sòm và có khi nhe nanh muốn cắn...
     Khi giáo dân có chuyện muốn gặp cha sở thì rón rén đi vào cửa hông, hoặc lấp ló bên ngoài sân, bởi vì trong nhà cha sở có nuôi con cho bẹc-gê to bự chảng, đố ai mà muốn vào...
     Thích nuôi chó là một thú vui không sao cả, nhưng có lẽ nên hy sinh thú vui đó để nhà thờ ngày càng có tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ em, ngày càng có nhiều người đến chầu Chúa, và có nhiều người đến để tìm nguồn an ủi trong nhà thờ với Chúa Giê-su Thánh Thể.

     Nhà thờ đẹp to lớn mà nuôi thêm vài con chó dữ nữa, thì nhà thờ sẽ trở thành công sở và xa lạ với giáo dân.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyWed Apr 16, 2014 5:08 pm

91.  CÔNG NGHI HƯU THÍCH ĂN CÁ
Công Nghi Hưu rất thích ăn cá, từ khi thôi làm thừa tướng của nước Lỗ, thì mỗi ngày đều có người đem cá đến dâng trước cửa, nhưng Công Nghi Hưu không bao giờ nhận của ai cả.
Em trai của ông ta bèn hỏi: “Không phải anh thích ăn cá sao ? Sao lại không nhận cá của người ta dâng ?”
Công Nghi Hưu trả lời: “Ta không thể nhận được, vì một khi nhận thì mắc nợ của người ta, và cũng nhất định là phải chiều theo ý của người ta. Chiều theo ý người ta là làm tổn hại đến pháp luật, làm hại đến pháp luật là ta đánh mất cương vị thừa tướng, mất cương vị thừa tướng thì người ta sẽ không dâng cá đến cho ta nữa. Không có người dâng cá cho ta, thì ta lại mất đi bổng lộc, không có tiền để tự mình mua cá, thì có thể ngay cả cá cũng không có mà ăn. Cho nên, bây giờ ta thà xuất tiền của mình ra mua cá mà ăn còn hơn.”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư 91:
      Thời nay, có những ông quan không đợi người ta dâng biếu nhưng lại dùng quyền lực để chiếm đoạt cái mình thích; thời nay có những người nhiều tiền của và thế lực, nhưng lòng tham vẫn không thỏa mãn với những gì mình có, không những bắt người ta tặng cho, mà còn dùng tiền bạc và thế lực để chiếm đoạt của người khác, họ “ăn” mà không nghĩ đến hậu quả “đời cha ăn mặn (thì) đời con khát nước” hoặc “cha nợ (thì) con trả”, mà cái khát nước này không phải chỉ là chuyện nói chữ cho vui, nhưng là khát nước ở trong hỏa ngục, và nợ phải trả không những đời này mà trả nợ đời sau trong chốn phạt đời đời.
Thích ăn cá nhưng lại không nhận cá người ta biếu cho, đó là người có lòng tự trọng và là một vị quan thanh liêm, thật hiếm có vậy.
     Quà tặng là bày tỏ tấm lòng thành của người tặng, không có gì đáng nói, và người nhận cũng chẳng có gì phải bàn, nhưng người có lòng tự trọng cảm thấy áy náy khi nhận quà của người khác; và người có lòng bác ái cũng cảm thấy không yên tâm khi nhận quà của người nghèo khó, dù đó là lòng thành của họ, thì huống gì là những người đi chiếm đoạt hoặc cưỡng ép người khác tặng quà !

     Có niềm tin với không có niềm tin khác nhau là ở điểm đó.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyThu Apr 17, 2014 11:11 am

92.  VUA THẦN RẮN
Có một đầm nước, trước đây nước rất đầy đủ, sức sống tràn trề. Nhưng, bởi vì khí hậu thay đổi nên đầm nước dần dần khô cạn, con rắn nước ở trong đầm không thể không dời đi nơi khác để tìm đường sống.
Rắn nước nói với con rắn lớn: “Khi chúng ta dời đi, nếu do anh dẫn đầu thì tôi đi theo sau, nếu con người nhìn thấy thì cho rằng bầy rắn lớn xuất động, thì nhất định sẽ giết chúng ta. Tốt nhất là anh cõng tôi trên lưng, để tôi ngậm cổ của anh mà tiến lên, như thế con người tưởng rằng tôi là vua rắn, thì không dám giết chúng ta.”
Con rắn lớn làm theo lời con rắn nhỏ, lắc la lắc lư men theo đường lớn mà đi, quả nhiên con người thấy vậy thì ùn ùn tránh đường để vua thần rắn đi qua.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm thượng)
Suy tư 92:
      Sự khôn ngoan không ở tại nơi thân xác to lớn đô con, cũng không hề tại nơi khuôn mặt đẹp trai đẹp gái, cũng như không ở nơi chức to quyền lớn, nhưng nó ở trong cái đầu biết suy nghĩ nhạy bén và cái tâm biết lắng nghe.
-       Có những người có chức quyền nhưng khi hành động thì thiếu khôn ngoan, nếu người khác góp ý thì nói: “Tao vậy mà sai à ?”
-       Có những người thân xác đô con vạm vở không mấy khôn ngoan khi xử lý, nếu có người góp ý thì nói: “Tao lớn vậy mà sai à ?”
-       Có những người đọc nhiều sách xem nhiều báo nhưng không khôn ngoan khi nói năng, nếu có người góp ý thì họ nói: “Tao học hết sách vở mà làm sai à ?”
Con người ta ai cũng muốn cho mình là người khôn ngoan hơn người khác, ai cũng tự hào mình lớn rồi nên có đủ khôn ngoan, cho nên khi có người nhắc nhở thì bực tức và nói mình đã lớn rồi !
     Phúc Âm của thánh Lu-ca đã cho chúng ta thấy, Chúa Giê-su mới mười hai tuổi mà có sự khôn ngoan trổi vượt, ngồi trong đền thờ giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. Ai nghe Ngài nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu[11].

To con lớn xác, chức quyền cao chưa chắc đã là người khôn ngoan. Nhưng chỉ có những ai luôn suy tư cầu nguyện, mới được Chúa Thánh Thần ban cho ơn khôn ngoan của Ngài mà thôi.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyMon Apr 21, 2014 12:36 pm

93.  NGỰA GIÀ BIẾT ĐƯỜNG ĐI
Hai vị đại thần Quan Trung và Thấp Bằng dẫn quân đội đi công đánh nước Cô Trúc. Cuộc chiến này rất khốn khổ, mùa xuân xuất phát cho đến mùa đông mới ban sư về triều.
Trên đường về nước thì đội ngũ bị lạc đường, Quan Trung nói: “Chúng ta có thể lợi dụng trí khôn của con ngựa già.” Ông ta bèn thả con ngựa già ra để nó dẫn đường, mọi người đi theo nó, quả nhiên tìm được đường về.
Đi một đoạn đường trong núi, trước sau không tìm thấy suối nước, Thấp Bằng nói: Vào mùa đông thì kiến làm tổ ở phía nam của núi, bên ngoài tổ kiến có một đống đất đậy kín, nếu nó cao một chút, thì đi phía dưới đào xuống bảy tấc thì nhất định có nước.”
Thế là ra lệnh cho người phá đống đất đậy tổ kiến, quả nhiên tìm được nước.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm thượng)
Suy tư 93:
     Người ta cũng nói “ngựa theo đường cũ”, là để nói đến những người không thể từ bỏ những thói hư tật xấu, cứ phạm đi phạm lại; và cũng có nghĩa là ngựa luôn nhớ đường về của mình, vì có những con ngựa –dù chủ mình chết rồi- vẫn cứ một mình tìm được đường về nhà.
     Tâm hồn của con người như ngựa bất kham, như ngựa không cương, thường muốn phóng chạy đi bất cứ lúc nào, nghĩa là luôn muốn mình được tự do bay nhảy không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì. Nhưng người Ki-tô hữu thì như thánh Phao-lô tông đồ nói: “Trước kia, khi chưa biết Thiên Chúa , anh em làm nô lệ những vật tự bản chất không phải là thần. Nhưng nay anh em đã biết Thiên Chúa, hay đúng hơn, được Thiên Chúa biết đến, làm sao anh em còn trở lại với những yếu tố bất lực và nghèo nàn ấy, còn muốn làm nô lệ cho chúng một lần nữa ?”[12]

Biết được Chúa Giê-su rồi thì người Ki-tô hữu không còn trở lại cuộc sống phóng túng bất kham như trước đây của mình nữa, nhưng sẽ sống trọn vẹn cho Thiên Chúa và cho Chúa Giê-su mà thôi, bởi vì tình yêu của Thiên Chúa và Máu Thánh cứu chuộc của Chúa Giê-su như dây cương êm ái hướng dẫn thúc giục họ trở về với con đường chính trực –khi họ sống tội- của Chúa đã vạch ra, con đường đó chính là con đường hối cải và hoàn thiện.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyTue Apr 22, 2014 11:13 am

94.  CANH THỊT VÀ CON NAI NHỎ
Ngụy Văn Hầu sai Nhạc Dương dẫn binh đi đánh nước Trung Sơn, lúc ấy con trai của Nhạc Dương đang ở nước Trung Sơn, vua nước Trung Sơn đang lúc cao hứng sai người đem con trai của Nhạc Dương nấu thành canh thịt và đem cho Nhạc Dương ăn, Nhạc Dương ở trong trại quân đem chén canh thịt ăn sạch.
Tin tức được chuyền qua nước Ngụy, Ngụy Văn hầu cảm thấy rất có lỗi với Nhạc Dương, Đồ Sư Tán thì kinh sợ nói: “Ngay cả thịt của con mà ông ta cũng ăn, thì còn thịt của ai mà không dám ăn chứ ?” Về sau, Nhạc Dương hủy diệt được nước Trung Sơn, Ngụy Văn vương tưởng thưởng công lao của ông ta, nhưng đối với ông ta thì lại sinh ra sự đề phòng rất cẩn thận.
Mạnh Tốn dẫn đầy tớ là Tần Tây Ba đi săn, bắt sống được một con hươu nhỏ và muốn Tần Tây Bá đem về trước. Hươu mẹ không muốn rời bỏ hươu con nên cứ đi theo Tần Tây Bá kêu khóc. Tần Tây Bá trong lòng chịu không nổi nên đem hươu con trả lại cho hươu mẹ. Mạnh Tốn thấy Tần Tây Bá không hoàn thành nhiệm vụ thì rất giận dữ, nên đuổi anh ta ra khỏi nhà.
Ba tháng sau, Mạnh Tốn lại sai xa phu đi rước Tần Tây Bá về làm thầy dạy cho con của ông ta, xa phu không hiểu tại sao ông ta trước sau mâu thuẫn nhau, bèn hỏi ông ta nguyên nhân.
Mạnh Tốn trả lời: “Ngay cả một con hưu nhỏ mà Tần Tây Bá cũng không đành lòng làm hại, thì sao lại nhẩn tâm để con ta chịu khổ chứ ?”
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm thượng)
Suy tư 94:
     Nhạc Dương ăn bát canh thịt con mình là để bày tỏ lòng căm thù đối với vua nước Trung Sơn, đó là chuyện bất đắc dĩ, và là người có tâm hồn cứng rắn quyết liệt trung với nước; Tần Tây Ba không nở bắt hươu con về nhà khi hươu mẹ chạy theo chảy nước mắt, đó là người có lòng nhân, cả hai đều được chủ nhân kính phục, nhưng người ta thì luôn ưu ái người có lòng nhân và đề phòng người có lòng trung với nước.
     Ai cũng yêu mến người có lòng nhân ái, bởi vì người có lòng nhân ái luôn đem bình an và hạnh phúc đến cho người khác; ai cũng cảm phục người anh hùng có chí khí, nhưng những người anh hùng có chí khí thường làm cho các quan bất chính vô tài nghi kỵ đề phòng, bởi vì chí khí anh hùng thì luôn đối chọi với người bất tài, luồn cúi xiễm nịnh.
     Làm người anh hùng có chí khí thì tốt, nhưng nếu người anh hùng chí khí mà có lòng nhân ái thì càng tốt hơn, bởi vì chính họ bên ngoài làm cho quân thù khiếp sợ, bên trong thì làm cho lòng người an vui tin tưởng.

     Xây dựng hòa bình là ở đó vậy.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyWed Apr 23, 2014 10:45 am

95  DỆT GIỎI GIÀY TRẮNG
Vị trí của nước Lỗ nằm ở phía bắc, bốn mùa rõ ràng, áo lạnh, giày dép, mũ nón cho mùa đông là những đồ dùng rất cần thiết. Có một đôi vợ chồng, chồng giỏi về nghề dệt vải làm giày, vợ giỏi về dùng lụa để làm mũ, hai vợ chồng muốn dời nhà qua nước Việt ở phía nam.
Bạn bè nghe nói thì khuyên họ từ bỏ ý định đó đi: “Ông bà mà dời qua nước Việt thì dứt khoát phải chết đói.”
Hai vợ chồng này không hiểu được ý tứ trong lời nói ấy, bạn bè giải thích: “Vị trí nước Việt ở phía nam, khí hậu nóng nực, người ta quen đi chân không và cắt tóc, không giống phong tục của nước Lỗ. Bên đó không ai mua giày, và cũng chẳng ai mua mũ, mặc dù hai vợ chồng anh tay nghề giỏi, nhưng không có thị trường cần thiết, thì làm sao có thể nuôi gia đình qua ngày đoạn tháng chứ ?”
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm thượng)
 
Suy tư 95:
      Thời nay, dù là thời của @, thời của công nghệ cao hay là thời của khoa học kỷ thuật, thì con người ta cũng cần phải có một nghề giỏi để kiếm sống, bởi vì có công nghệ cao mà không có tay nghề xử lý thì công nghệ cao sẽ trở thành công nghệ thấp.
     Thời nay, dù là thời của sản xuất sản phẩm hàng loạt theo dây chuyền, thì người ta vẫn cứ tuyển chọn những người có tay nghề vững vàng vào những khâu quan trọng, bởi vì dù là sản phẫm dây chuyền do máy móc làm, nhưng nếu không có bàn tay chuyên môn thì sản phẩm không thể tốt được.
     Thời nay, dù cho con người ta ngồi ở nhà mở vi tính đọc Kinh Thánh, mở truyền hình coi Đức Giáo Hoàng làm lễ và nghe ngài giảng, thì người ta vẫn luôn cần đến những linh mục bằng xương bằng thịt, bởi vì Kinh Thánh trong vi tính và Đức giáo hoàng làm lễ trong truyền hình –dù là đẹp và hoành tráng- thì chỉ là những hình ảnh, không thể bằng một linh mục bằng xương bằng thịt hằng ngày giảng Lời Chúa, sống Lời Chúa và tiếp cận với giáo dân trong cuộc sống đời thường.

     Tuy nhiên, có tay nghề tốt để sản xuất dây chuyền, và công nghệ cao, mà không có thị trường tiêu thụ thì cũng sạt nghiệp; có linh mục thông kim bác cổ mà chỉ ngồi trong nhà xứ lộng kiếng bốn bề thì thật uổng công Giáo Hội quá chừng...
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptySat Apr 26, 2014 1:20 pm

96.  TIỀN ĐỂ DÀNH
Có một người ở nước Vệ, một ngày trước khi làm đám cưới cho con gái, thì gọi con gái lại nói: “Sau khi gả con xong thì con phải nhất định tìm cách giấu đi tiền để dành. Tình hình xã hội bây giờ, rất ít vợ chồng cùng nhau sống đến già, cái chuyện làm vợ bị chồng bỏ thường xảy ra, vạn nhất đến nước ấy mà nếu bên mình có chút tiền tích lũy thì không sợ không có cách để mà sống.”
Sau khi lấy chồng, quả thật con gái không lúc nào là không kiếm cơ hội để giấu tiền riêng cho mình. Về sau nhà chồng thực sự chịu không nổi, bèn bỏ cô ta, đuổi gấp về nhà bố mẹ đẻ mình.
Con gái đem tiền bạc về nhà nhiều gấp bội số nữ trang hồi môn, làm cho ba cô ta rất đắc ý, và cho rằng mình thông minh biết nhìn xa thấy rộng.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm thượng)
Suy tư 96:
      Kinh nghiệm cuộc đời thì cha mẹ luôn dồi dào hơn con cái, nhưng thời nay ít có cha mẹ nào dạy dỗ con gái trước khi lấy chồng, bởi vì họ cứ nghĩ rằng thời buổi này không dạy thì chúng nó cũng biết cách làm dâu !
     Kinh nghiệm của cha mẹ thì nhiều, nhưng dạy con trước khi về nhà chồng phải tích trử tiền bạc để chuẩn bị ly hôn, hoặc tích lủy tiền bạc để khi bị chồng bỏ là chuyện không nên có, bởi vì con gái chưa ra khỏi nhà mà đã dạy con chuyện ly hôn thì thật là trái với đạo thường của con người. Có thể dạy con gái như thế này:
-       Dạy con gái trước khi lấy chồng phải biết chu toàn bổn phận làm dâu, chu toàn bổn phận làm mẹ làm vợ, và phải trở thành niềm vui và hạnh phúc cho chồng và cho con cái.
-       Dạy con gái trước khi lấy chồng phải biết kiên nhẫn chịu đựng những sai trái của chồng, dùng lời lẽ chân thành ôn hòa để nói chuyện với chồng.
-       Dạy con gái biết quản lý gia đình, biết đặt hạnh phúc gia đình trên niềm vui cá nhân, biết dạy con cái của mình kính Chúa yêu người.
-       Dạy con gái trước khi lấy chồng phải sống chung thủy với chồng khi thịnh vượng cũng như khi gian nan, biết chia sẻ những lo toan gánh nặng ví công việc và niềm vui với chồng...

Vợ chồng ngày nay rất dễ dàng ly hôn là bởi vì họ không có niềm tin Ki-tô giáo, là vì tình yêu của họ không phát xuất từ tình yêu của Thiên Chúa, mà tình yêu của Thiên Chúa là duy nhất và chia sẻ, tha thứ và đón nhận...
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptySun Apr 27, 2014 11:42 am

97.  CHÂU CHÂU UỐNG NƯỚC
Ngày xưa, có một loại chim tên là Châu Châu,đầu của nó rất nặng, lông đuôi của nó cong lên cao cao, thường trở về bên hồ nước uống nước, bởi vì đầu nặng chân nhẹ, nên chỉ cần thân chúi phía trước thì bị té nhào phía trước.
Châu Châu thử rất nhiều lần, cũng trăn trở rất lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra được một cách, đó là nhờ một con Châu Châu khác cắn vào lông vũ của nó lôi mạnh ra sau, như thế thì có thể uống được nước.
Con người ta cũng như vậy, đơn độc một mình không cách gì uống nước được, phải tìm một người khác có thể cắn vào lông vũ (danh dự) mà kéo họ lại, giúp họ một tay để họ uống nước.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
 
Suy tư 97:
      Con chim Châu Châu cũng khôn ngoan nghĩ ra một cách để có thể uống được nước mà không bị té chúi đầu về phía trước. Con người ta cũng như con Châu Châu, cần phải có người giúp đỡ mới có thể đứng vững trong cuộc sống xô bồ của xã hội kim tiền hưởng thụ hôm nay.
-       Chồng cần có sự giúp đỡ của vợ, và ngược lại vợ cũng cần có sự giúp đỡ của chồng, để xây dựng một gia đình hạnh phúc vui vẻ.
-       Con cái cần có sự dạy dỗ bảo ban của cha mẹ mới có thể mạnh khỏe đi ra với đời.
-       Học trò cần có sự giúp đỡ của thầy cô giáo mới có thể đứng vững trên đôi chân kiến thức của mình.
-       Cấp dưới cần có sự nâng đỡ của cấp trên mới có thể có kinh nghiệm trong công việc được giao phó.
-       Bạn bè tốt cần có sự nâng đỡ nhau, để cùng nhau thăng tiến trong đời sống đạo cũng như đời..v.v...
Người Ki-tô hữu khôn ngoan thì biết Chúa Giê-su là chỗ dựa duy nhất của họ, ngoài Chúa ra thì họ không còn nơi nào nương tựa khác, bởi vì thánh Phê-rô tông đồ đã xác tín với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.”[13] Và Chúa Giê-su cũng đã nói với chúng ta: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”[14]

     Biết cậy nhờ Chúa Giê-su nâng đỡ là người khôn ngoan nhất trong những người khôn ngoan.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyMon Apr 28, 2014 1:50 pm

98.  GIÁM CHỈ TỬ MUA NGỌC
Giám Chỉ Tử là một phú thương người nước Tống, rất có cách nhìn và thủ đoạn của giới thương nghiệp. Một hôm, ông ta cùng với người khác tranh chấp mua một viên ngọc chưa được mài giũa, giá gốc của viên ngọc là một trăm đồng tiền, bởi vì có liên quan đến tranh chấp giá cả, nên giá cả càng tăng lên.
Giám ChỈ Tử không muốn đưa cao giá tiền lên nên giả bộ lỡ tay làm bể viên ngọc chưa giũa, lần này thì người tranh chấp mua viên ngọc chưa giũa ấy với ông ta không cần nữa, Giám ChỈ Tử lấy một trăm đồng đưa cho người bán ngọc, đem những mảnh vỡ của viên ngọc chưa giũa ấy về nhà.
Ông ta mời thợ làm ngọc đến, đem những mảnh vỡ của viên ngọc chưa giũa bị ấy chạm khắc, chế tạo thành nhiều loại vật dụng rất đẹp và tinh vi, rồi bán ra với giá rất cao, kiếm được rất nhiều tiền.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
 
Suy tư 98:
     Người buôn bán thì có tính toán của người buôn bán, tức là lời và lỗ, và không người nào đi buôn lại muốn cho mình bị lỗ vốn cả, cho nên trong đầu óc của họ luôn tìm nhiều cách –kể cả thủ đoạn- để sinh lợi, để công việc làm ăn được phát đạt.
     Có một vài người đã dâng mình làm tôi tớ Chúa, tức là đã từ bỏ mọi sự của thế gian để phụng sự Chúa trong thiên chức linh mục và tu sĩ, nhưng họ lại còn làm những chuyện mà người đời hay làm: họ buôn bán bất động sản, họ còn cho vay lấy lời, họ còn làm áp phe để có tiền nhiều hơn, cái “mác” linh mục và tu sĩ cũng làm cho họ dễ dàng trục lợi hơn khi buôn bán...
     Giám Chỉ Tử dùng thủ đoạn mánh khóe để trục lợi, nên không ngần ngại làm vở viên ngọc để được nhiều sản phẩm tinh vi hơn, đó là bản chất của người buôn bán đặt cái lợi trên cái đẹp của viên ngọc.
     Ước gì những người đã dâng mình làm tôi Chúa biết đi “buôn” các linh hồn về cho Chúa, biết dùng tiền bạc dư thừa ấy để an ủi giúp đỡ những người nghèo khó bất hạnh, vì họ là những ngân hàng của người muốn vào Nước Trời, hơn là đem tiền bạc đi buôn bán đầu tư bất động sản, áp phe.v.v...

     Chết đi thì tiền bạc và bất động sản không thể đem theo được, nhưng những việc lành sẽ đi cùng chúng ta đến trước tòa phán xét của Thiên Chúa để biện hộ và bênh vực cho chúng ta.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyTue Apr 29, 2014 12:57 pm

99.  CON RẬN TRANH ĐẤT
Có ba con rận đang cãi nhau, một con khác đi đến hiếu kỳ hỏi: “Các anh cãi nhau chuyện gì thế ?”
Ba con rận nói: “Đang tranh chấp miếng đất tốt nhất.”
Té ra là chúng nó đang ở nhờ trên thân của một con lợn, đang vì địa bàn làm ăn mà bất bình với nhau. Con rận qua đường ấy rất kinh ngạc, cuối cùng nhịn không được bèn nói: “Nếu các anh không lo lắng thì khi đến tháng chạp cúng tế, bởi vì con lợn này quá béo ụt ịt, nên bị con người giết làm thịt quay, như thế thì có gì để buồn bực nữa chứ ?”
Ba con rận nghe xong thì chợt hiểu ra, bèn cùng nhau dùng sức hút máu của con lợn mà uống, con lợn do đó mà từ từ gầy lại, khi đến tháng chạp cúng tế thì không bị người ta làm thịt.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
Suy tư 99:
      Con người ta thường lo lắng, buồn phiền vì những gì của mình tạo ra do mồ hôi nước mắt, hoặc của tổ tiên ông bà để lại, mà bị kẻ khác ngang nhiên cướp lấy, thì nhất định sẽ uất ức, và khi bị chèn ép quá thì đứng lên quyết đòi lại với bất cứ giá nào, kể cả sinh mạng, bởi vì Chúa Giê-su đã nói: “Kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.”[15]
     Đòi lại những gì của mình đã bị người khác cướp đi là chuyện chính đáng, có đạo lý hơn ba con rận đang tranh chấp nhau vì miếng đất làm ăn, mà miếng đất đó là thân xác con lợn, chứ không phải sở hữu của ba con rận.
     Thời nay có những người thường ỷ vào chức quyền để cướp bóc tài sản tổ tiên để lại của người khác, họ tranh chấp nhau vì những miếng đất không phải của họ, họ tranh chấp nhau vì đất hương hỏa của người khác quá tốt để đầu tư làm ăn buôn bán, họ giành nhau “ăn” đất của người khác mà quên mất rằng, một ngày nào đó họ sẽ từ bỏ tất cả để ra trình diện trước tòa án rất công thẳng của Thiên Chúa, đến lúc này thì tiền lợi bạc tỷ từ miếng đất cũng không giúp ích được gì cho họ, quyền cao chức trọng cũng không giúp được gì cho họ thoát khỏi sự phán xét của Thiên Chúa, ôi thật khôn nạn đời đời cho họ.

     Ba con rận còn có chút khôn ngoan để nghe lời khuyên, huống hồ là con người há lại không có con mắt xác thịt để thấy người làm ác bị quả báo, há không có con mắt lương tâm để nhìn thấy được sự sai trái của mình sao ?
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyWed Apr 30, 2014 11:41 am

100.  MUA NHÀ ĐỂ TRỐN HÀNG XÓM HUNG HÃN
Có một người, mà người hàng xóm bên cạnh là một người rất hung hãn, làm cho anh ta cả ngày nơm nớp lo sợ, sợ ông ta hãm hại. Cuối cùng thì anh ta cũng chịu không nổi nên quyết định bán căn nhà, dời đi nơi khác ở.
Bạn bè của anh ta nói: “Anh cần gì phải dọn nhà đi nơi khác, để coi ông ta giở hết trò xấu thì báo ứng lập tức đến liền, anh nên đợi mà xem.”
Người ấy trả lời: “Tôi lo là lo ông ta dùng tôi để làm chuyện xấu cuối cùng ấy mà.”
Cho nên anh ta bán nhà gấp, đi thật xa để tránh người hàng xóm hung hãn ấy.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
 
Suy tư 100:
      Chúa Giê-su dạy chúng ta yêu người lân cận như yêu chính mình: người lân cận là người hôm qua chỉ đường giúp tôi tìm ra đại chỉ của người bạn; người lân cận là người sáng nay mới mở mắt đã chửi toáng nhà tôi vì chuyện con gà con vịt qua vườn họ tìm thức ăn; người lân cận là người khi gia đình tôi hoạn nạn bà con đều ở xa, thì chính họ đến giúp đỡ gia đình tôi; người lân cận là người đang làm việc cùng công ty, học cùng trường và những người mà tôi tiếp xúc gặp gỡ hằng ngày...
     Người lân cận của chúng ta gồm đủ nhiều hạng người, mỗi người một tính khí, môi trường giáo dục không giống nhau, nhưng Chúa Giê-su dạy chúng ta phải yêu mến họ như yêu chính bản thân mình. Đó là một giáo lý mới rất phù hợp cho mọi thời đại.

    Dọn nhà đi nơi khác là hạ sách, dùng gương tốt để cảm hóa người hung hãn là thượng sách, người Ki-tô hữu luôn dùng cách thượng sách để trở thành bạn hữu của người hung hãn, nghĩa là họ dùng bác ái yêu thương, thông cảm và tha thứ để có thêm nhiều người lân cận hàng xóm tốt...
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 EmptyThu May 01, 2014 11:25 am

101.  TẶNG CHUÔNG XIN ĐƯỜNG
Trí Bá của nước Tấn muốn đi đánh nước Cừu Do, nhưng tình hình đường sá của nước Cừu Do rất khó khăn và nguy hiểm, bất lợi cho quân đội tiến binh.
Để giải quyết vấn đề này, Trí Bá nhờ người đúc một cái chuông lớn, sai sứ giả đi nước Cừu Do nói rất nhiều lời nghe rất hay, muốn đem chuông tặng cho vua nước Cừu Do, vua nước Cừu Do rất vui vẻ và đắc ý, lập tức ra lệnh cho người sửa chữa toàn bộ đường đi để vận chuyển chuông lớn về. Các đại thần Xích Chương Man Chi ngăn cản, nói: “Quan hệ giữa Cừu Do và nước Tấn là lấy tiểu quốc phục dịch đại quốc, kết quả đại quốc lại đem lễ vật tặng cho tiểu quốc, chắc hẳn là quân đội sẽ theo sau chuông lớn để tiến vào nước ta.”
Vua nước Cừu Do không nghe, khăng khăng làm theo ý mình đem chuông vận chuyển về, quả nhiên dẫn tới tai họa mất nước.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
 
Suy tư 101:
      Người quyết tâm chiếm đoạt của người khác thì trước sau gì họ cũng chiếm đoạt được, nhất là những người có trong tay vũ khí và quyền lực. Họ dùng mọi cách và mọi thủ đoạn để chiếm đoạt, dù thủ đoạn ấy tàn ác hại đến sinh mạng của người khác, mà thủ đoạn họ thường hay dùng nhất là: giả dối tâng bốc, quà tặng hậu hỉ và dùng lời lẽ ngon ngọt xoa dịu...
     Ma quỷ một khi muốn chiếm đoạt linh hồn của con người, thì nó dùng tất cả mọi thủ đoạn tinh vi để chiếm đoạt:
-       Nó dùng sự tâng bốc giả dối nói: Mình là người rất khiêm nhường biết phải biết trái, chẳng qua là vì cực chẳng đã mới làm như thế mà thôi, chứ thật ra mình rất muốn điều có ích cho mọi người.
-       Nó dùng quà tặng hậu hỉ: Ừ, thì là lòng tốt của người ta mà, mình không nhận thì phụ lòng tốt của họ làm họ buồn, hơn nữa mình đâu có ăn cướp gì của ai, nhận quà cũng là một đức ái vậy...
-       Nó dùng lời lẽ ngon ngọt xoa dịu: Ái dà, có gì đâu, mình làm vậy là vì đức tin đấy, trong Chúa Giê-su mọi người đều là anh em với nhau, nhường họ chút xíu có sao đâu...
Thế là –nếu không cảnh giác- thì ngay cả linh hồn kiên cường nhất cũng sẽ gục ngã trước những cám dỗ tinh vi mà hợp lý ấy của ma quỷ. Cho nên, lời dạy của Chúa Giê-su vẫn luôn là lời cảnh cáo và thức tỉnh chúng ta: “Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn.”[16]
Nước Cừu Do bị diệt vong là bởi vì nhà vua ham quà tặng với lời lẽ ngon ngọt êm tai, mà không nghe lời can gián của các đại thần.

Người biết tỉnh thức và cầu nguyện thì chắc chắn sẽ không bị ma quỷ cám dỗ và thế gian lợi dụng...
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Sponsored content





Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 4 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Những câu chuyện ngụ ngôn
Về Đầu Trang 
Trang 4 trong tổng số 5 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next
 Similar topics
-
» TÊ ĐẦU NGÓN TAY G Y RA NHỮNG BIẾN CHỨNG GÌ?
» Những mẩu chuyện cực ngắn cực hay
» Bí ẩn những đứa trẻ nhớ chuyện kiếp trước
» Những câu chuyện về lòng khoan dung
» Những chuyến xe Thiện Nguyện 2-2-2016 đến Trường Tiểu Học Đèo Gia.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang :: Thảo Luận-
Chuyển đến