Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang

Mỗi người đều nhận được hai thứ giáo dục: một thứ do người khác truyền cho; một thứ, quan trọng hơn nhiều, do mình tự tạo lấy.
 
Trang ChínhTrang Chính  Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Icon_portal  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng các bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang! Chúc các bạn sức khỏe và thành đạt! Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang.

 

 Những câu chuyện ngụ ngôn

Go down 
3 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5
Tác giảThông điệp
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyFri May 02, 2014 10:33 am

102.  BẠN CŨ LÀM QUAN
Trung Hành Văn Tử của nước Tấn, vì thất bại trong việc tranh giành quyền lực, nên để bảo toàn tính mạng mà bằng mọi giá phải chạy trốn ra khỏi nước Tấn. Trên đường chạy trốn, một tên tùy tùng của ông ta nói: “Quan huyện ở đây là thuộc hạ của ngài trước đây, tại sao chúng ta không tạm thời vào ông ta nghỉ ngơi nhờ một đêm, luôn tiện đợi đội xe phía sau vận chuyển lương thực đến ?”
Văn Tử trả lời: “Trước đây chỉ cần ta có thái độ thích âm nhạc, thì ông ta đem tới tặng một cây đàn; nếu ta nói thích ngọc bội thì ông ta tặng ngọc. Từ tình huống đó mà nhìn thì ông ta chỉ muốn phụ họa theo ta, đối với ta rất tốt, nhưng hoàn toàn không phải thật tâm tốt với ta, muốn làm sự nguy hiểm cho ta, uốn nắn cái sai lầm của ta, cho nên ta lo lắng là bây giờ nó đang tính lợi dụng ta, đi tìm người khác thì hay hơn.”
Bởi vì có một mối lo nghĩ cho nên Trung Hành Văn Tử cứ một mạch mà đi không ngừng nghỉ, vội vàng rời khỏi cái huyện ấy. Quan huyện của huyện ấy quả nhiên như sự dự liệu của Văn Tử, chận đứng hai xe vận chuyển lương thực của Văn Tử đem dâng cho vua nước Tấn, đúng là kẻ bợ đít.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
Suy tư 102:
     Có những người khi thất thế sa cơ hoặc công chưa thành danh chưa toại, thì cam tâm luồn cúi nịnh hót người khác để tiến thân, khi công danh đã có thì đối xử với các ân nhân của mình như người xa lạ và có khi như kẻ thù, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người ấy không có cái tâm biết ơn, mà chỉ biết lợi dụng người khác cách hèn hạ.
     Có những người khi còn hàn vi thì được người này người nó thương mến giúp đỡ, bởi vì họ sống rất đàng hoàng, nhưng khi có chút tiền rủng rỉnh trong túi thì chẳng có ai đến với họ nữa, bởi vì người hàn vi ấy đã biết hếch mặt lên trời khi nói chuyện với các ân nhân, biết gắt gỏng hạch hỏi những người đã từng giúp đỡ bao bọc mình, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người hàn vi ấy không có cái tâm khiêm tốn, và cũng không có cái đầu để suy nghĩ, mà chỉ có sự vô ơn mà thôi.

     Có được người bạn làm quan thì những người bạn khác hãnh diện về họ. Nhưng có người bạn làm quan hách dịch, kiêu ngạo, vô ơn thì chẳng có người bạn tôt nào lui tới, bởi vì một người bạn tự trọng thì không bao giờ bén mảng đến nhà người bạn làm quan mà vô ơn..

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptySat May 03, 2014 12:12 pm

103.  NHẠC CHÍNH TỬ XUÂN THÍCH CHỮ TÍN
Nước Tề công đánh nước Lỗ rất mãnh liệt, nước Lỗ liên tục đại bại và muốn cầu hòa, nước Tề muốn nước Lỗ phải đem Sàm Đỉnh cho họ rồi mới bãi binh.
Thực ra thì vua nước Lỗ không nở đem Sàm Đỉnh đi cho nước Tề, bèn làm giả người khác để đem qua nước Tề. Nước Tề nhìn thấy Sàm Đỉnh đem tới là giả chứ không phải thật, nhưng vua nước Lỗ cứ khăng khăng nói là thật, thế là vua nước Tề nói: “Cho gọi Nhạc Chính Tử Xuân đến, nếu ông ta nói Sàm Đỉnh là thật thì chúng tôi tin.”
Vua nước Lỗ cho mời Nhạc Chính Tử Xuân đến, Nhạc Chính Tử Xuân sau khi hiểu rõ sự tình thì hỏi: “Tại sao không đem Sàm Đỉnh thật để tặng ?
Vua nước Lỗ nói: “Ta thích Sàm Đỉnh, không nở đem tặng.”
Nhạc Chính Tử Xuân nghe xong thì chỉ nói: “Tôi cũng thích sự thành tín của tôi.”
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
 
Suy tư 103:
      Có những cuộc chiến tranh tàn khốc mà lý do là một bên không giữ trọn chữ tín đã ký kết; có những cuộc tình ngỡ là rất đẹp, nhưng kết cuộc là đau thương vì một bên không giữ được chữ tín của tình yêu; có những hợp đồng rất công bằng, nhưng rốt cuộc là phải đưa nhau ra tòa là vì có một bên không giữ được chữ tín mà mình đã ký; có những người bạn khi hoạn nạn thì có nhau, nhưng khi giàu có ra thì tình bạn không còn, bởi vì có một bên không giữ được chữ tín với bạn bè...
     Muốn bảo vệ danh dự của mình thì phải có chữ tín; muốn được người khác kính nể thì cần phải có chữ tín; muốn làm ăn buôn bán tốt đẹp thì phải có chữ tín, bởi vì chữ tín là cốt lõi của mọi phép xã giao hằng ngày.
     Đức tin của người Ki-tô hữu thì vượt xa hơn cả chữ tín của người đời, bởi vì chữ tín của người đời thì dựa vào danh dự cá nhân và hoàn cảnh của đối phương mà hành xử chữ tín, nhưng đức tin của người Ki-tô hữu thì dựa vào Thiên Chúa mà đối xử với mọi người như đối xử với chính Ngài, cho nên chữ tín của họ càng “nặng ký” hơn.
-       Nhờ có đức tin mà tình yêu vợ chồng được chung thủy.
-       Nhờ có đức tin mà tình bạn được thăng tiến.
-       Nhờ có đức tin mà cuộc sống của người Ki-tô hữu dễ chịu hơn, vì ai cũng là anh chị em của mình trong Chúa Giê-su.
-       Nhờ có đức tin mà người Ki-tô hữu luôn chu toàn chữ tín trong mọi công việc được giao phó...

Nhờ đức tin mà chúng ta –người Ki-tô hữu- biết làm cho chữ tín của mình ngày càng nổi bật lên tinh thần bác ái và phục vụ của người môn đệ Chúa Giê-su.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyMon May 05, 2014 2:46 pm

104.  TRỤ LÀM ĐŨA BẰNG NGÀ VOI
Trụ vương của Thương triều ra lệnh cho mọi người dùng ngà voi làm đũa, chú ruột của ông ta là Cơ tử bèn bắt đầu lo lắng sợ hãi, sợ rằng không lâu nữa thiên hạ sẽ đại loạn.
Đũa ngà voi thì không hợp với cái nồi nấu ăn bằng đất sét,nên nhất định phải dùng loại đá ngọc đẹp để làm ly dĩa; mà đũa ngà voi, ly dĩa thì nhất định không hợp với thức ăn rau cỏ thô thiển, nó chỉ hợp với sơn hào hải vị mới đúng; ăn sơn hào hải vị thì nhất định không mặc ngắn vải thô, nhưng phải mặc lụa là gấm vóc, như trong cung điện nhà cửa sang trọng dùng mới đúng.
Năm năm sau, bởi vì Trụ vương xa hoa quá độ, bạo ngược vô đạo, nên quốc gia bị diệt vong.
(Hàn Phi tử: Dụ lão)
Suy tư 104:
      Thời nay có những cầu tiêu của đại gia được dát bằng vàng ròng, xa xỉ hơn cả các vua chúa thời xưa; thời nay có các đại gia sống cực kỳ xa xỉ, lãng phí, ngông cuồng hơn cả vua Trụ ngày xưa bên Tàu, họ mua xe hơi cả triệu đô la để chạy trên những con đường chật hẹp, không phải để đi làm, nhưng là để khoe khoang cái giàu có và chơi ngông của mình; thời nay có những người ăn cướp tiền bạc của nhà nước để ăn chơi trác táng, bao gái, trụy lạc và nuôi băng nhóm xã hội đen để làm khổ dân lành...
     Vua Trụ vì muốn người dân khỏi oán mình sống trụy lạc xa xỉ, nên ra lệnh bắt mọi người phải dùng đũa bằng ngà voi để ăn cơm, thế là loạn lạc xảy ra, bởi vì những người có thể dùng đũa ngà voi để ăn cơm thì chỉ có một số người làm quan lớn và những người trong cung điện nhà vua mà thôi.

     Một cái lệnh đưa ra không hợp với thực tế cuộc sống của bá tánh, thì nhất định sẽ làm cho bá tánh khổ và uất ức, và đó chính là nguyên nhân của loạn lạc, chống đối, bạo động và cướp bóc, gây nên sự bất an cho xã hội...

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyFri May 09, 2014 9:34 am

105.  CỔ DƯƠNG YÊU CHỦ
Quân đội của hai nước Sở và Tấn đánh giáp lá cà ở Yên Lăng, quân Sở bị thua, con mắt của Sở Cộng vương bị địch quân bắn trúng bị thương.
Khi chiến sự đến hồi quyết liệt, trung quân tư mã Tử Phản của nước Sở rất khát nước nên nói với tùy tùng đem nước đến, vừa lúc cũng hết nước, người theo hầu là Cổ Dương không đành lòng để chủ mình phải khát nước, bèn rót một ly rượu cho chủ nhân uống.
Tử Phản cấm ly và ngửi, cảm thấy không phải là nước, nói: “Đây là rượu, đem xuống.”
Cổ Dương lập tức biện luận là không phải rượu, Tử Phản cầm lấy và uống.
Tử Phản là một người rất thích uống rượu, mỗi lần uống được rượu thì hình như uống không ngừng ly, lần này cũng vậy, kết quả lại say khướt nơi chiến trường.
Tình thế khẩn trương tạm ổn chút xíu, vì Sở Cộng vương bị thương nơi mắt, nên sai người triệu tư mã Tử Phản đến, muốn tạm thời đem quyền chỉ huy trao lại cho ông ta, và ra lệnh cho ông ta chỉnh đốn lại quân đội để tiến hành phản công. Tử Phản toàn thân nực mùi rượu, bèn thoái thác nói trong lòng bệnh nên không thể được.
Sở Cộng vương lo lắng cho bệnh tình của Tử Phản, bèn thân hành đến trướng của Tử Phản thăm ông ta, nhưng rất kinh ngạc khi thấy Tử Phản say khướt mềm nhão như bùn ! Ông ta rất giận dữ, chiến sự cảm thấy vô vọng, thế là ban sư hồi triều.
Sau khi về nước, Sở Cộng vương lập tức giết tư mã Tử Phản, tử thi thì vẫn treo trên phố bêu trước đám đông.
(Hàn Phi tử: Thập quá)
Suy tư 105:
      Cuộc sống gia đình, có những lúc cha mẹ trở thành tác nhân phạm tội cho con cái:
-       Con cái khát nước thay vì lấy nước cho con uống, thì đưa tiền cho con tự mình đi mua, thay vì mua nước con cái lại đi mua những thức ăn uống khác không hợp với tuổi chúng nó, như những thức uống cho kích thích...
-       Con cái xin vài trăm đồng mua cây bút, cha mẹ cho luôn cả trăm ngàn, thế là con cái tha hồ tiêu xài, lâu ngày thành thói quen tiêu tiền, đến khi không có thì trở thành trộm cắp.
-       Con cái muốn cha mẹ đi họp phụ huynh với mình, nhưng cha mẹ thoái thác bận việc không đi, thế là con cái bất cần cha mẹ, cũng bất cần hỏi ý kiến trong việc học hành.
Không phải con cái mình không ngoan, nhưng là vì chính cha mẹ đã coi nhẹ việc dạy dỗ con cái, không nghiêm khắc trong những sinh hoạt của con mình, đó chính là nguyên nhân dẫn con cái trở thành tội phạm và trở thành người xấu.
Ma quỷ rất tinh vi khi cám dỗ cha mẹ về lòng thương yêu của mình đối với con cái, nó dùng lòng yêu thương của cha mẹ để biện hộ cho việc làm nuông chiều con cái của họ, nào là nó học hành mệt nhọc, nó gần thi cử rồi, nó lo lắng học hành đến phát bệnh.v.v...và thế là tiền bạc bỏ ra cho chúng nó thoải mái bù lại, để chúng nó tự do đi chơi cho thoải mái sau những kỳ thi cử...

Thế là linh hồn của con cái bị ma quỷ nắm chặt, cuộc sống chúng nó trở thành nô lệ cho tội lỗi và là mối nguy hiểm cho xã hội...

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptySat May 10, 2014 4:46 pm

106.  TRIỆU TƯƠNG TỬ HỌC LÁI XE
Triệu Tương Tử đi theo Vương Ư Kỳ để học lái xe, Vương Ư Kỳ sau khi đem tất cả kỹ thuật của ông ta truyền lại cho Triệu Tương Tử, thì Triệu Tương Tử bèn cùng đua với Vương Ư Kỳ, họ trao đổi ngựa kéo xe đến ba lần, và Triệu Tương Tử cả ba lần đều thất bại.
Tương Tử báo oán, nói: “Anh chưa đem toàn bộ kỹ thuật dạy lại cho tôi !”
Ư Kỳ nói: “Kỹ thuật đã dạy hết rồi, chẳng qua là anh không biết vận dụng mà thôi ! Lái xe nên chú trọng là xe và ngựa phải phối hợp đắc nghi, phu xe và ngựa phải nhịp nhàng cân đối, như thế xe mới chạy được nhanh. Còn anh thì chỉ cần chạy sau một chút bèn liều mạng muốn vượt lên, vừa vượt qua trước thì liền lo lắng sợ bị đuổi lên. Toàn bộ tâm trí của anh đều để ở trên thân tôi, lơ đãng về hành động của ngựa thì làm sao có thể lái xe giỏi được chứ ?”
(Hàn Phi tử: Dụ lão)
 
Suy tư 106:
     Ngựa, xe và phu xe phải nhịp nhàng cân đối thì xe mới chạy được nhanh, nếu người phu xe lơ đãng để ngựa tự do chạy thì chiếc xe nhất định phải lật nhào, và hậu quả thì có khi mất mạng như chơi.
Công việc, hoàn cảnh và con người cần phải cân đối nhịp nhàng thì cuộc sống mới có cơ hội thăng tiến, mà cái tâm con người thì điều chỉnh tất cả:
-       Hoàn cảnh tốt, công việc tốt mà tâm con người bất định, thì thất bại.
-       Công việc chưa tốt, hoàn cảnh khắc khe mà tâm con người ổn định, thì trước sau gì cũng gặt hái được thành công.
Trong đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cũng thế, tâm ổn định là tâm biết cầu nguyện, người biết cầu nguyện là người luôn kết hợp với Thiên Chúa , mà hoàn cảnh và công việc –dù tốt hay xấu- chỉ là bối cảnh làm cho việc cầu nguyện càng thêm phong phú, và đức tin càng thêm tiến triển.
Dùng tâm đức tin để thay đổi hoàn cảnh, dùng tâm đức ái để làm đẹp công việc, và lấy tâm đức cậy để phó thác hoàn cảnh và công việc của mình cho Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài và là Cha của chúng ta ở trên trời...

Đó chính là người biết lái xe cuộc đời của mình vậy !

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyMon May 12, 2014 3:53 pm

107.  MẶC TỬ BUỒN LÂY
Mặc tử và đệ tử đi ngang qua nhà của phường nhuộm, nhìn thấy công nhân làm việc trong phường nhuộm, lấy từng bó tơ lụa màu trắng bỏ vào trong các nồi nhuộm không giống nhau. Đợi một lúc vớt ra thì không còn màu trắng nữa, mà là thành tấm lụa sáu màu.
“Ái dà !” Mặc tử hình như trong lòng có điều cảm khái, thở ra một hơi, thế là các đệ tử hỏi nguyên nhân sao lại thở dài.
Mặc tử nói: “Các ngươi coi, tơ lụa chỉ cần bỏ vào trong nồi nhuộm màu đen thì thành màu đen, bỏ vào trong nồi nhuộm màu đỏ thì biến thành màu đỏ. Con người ta cũng như vậy, tâm tính của mỗi người vốn dĩ là thuần khiết trắng như tơ lụa, nhưng bị cái nồi nhuộm hoàn cảnh này ảnh hưởng, do đó mà biến thành người này tốt người kia xấu.”
(Mặc tử: Sở nhuộm)
 
Suy tư 107:
      Cổ nhân nói: “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”, đó cũng là nguyên nhân để cho Mặc tử thở dài, và không những chỉ có Mặc tử thở dài mà thôi, mà là tất cả những ai thấu hiểu ành hưởng lớn lao của hoàn cảnh thì cũng đều thở dài:
-       Có những cô gái về nhà rất ngoan ngoãn, bố mẹ hãnh diện về con gái mình, nhưng “đùng” một cái, nghe con gái bị bắt vì hút xì ke trong khách sạn với trai, bởi vì cô ta đã chơi với những bạn bè xấu, đua đòi, hút xách...
-       Có những chàng trai thông minh hiền lành, mọi người đều mến, nhưng “đùng” một cái, bị kêu tù chung thân vì tội giết bạn gái do ghen tuông mà ra, đó là vì hoàn cảnh đẩy đưa yêu cuồng sống vội.
Hoàn cảnh ít khi đẩy đưa con người vào cuộc sống tốt, dù rằng hoàn cảnh tốt có rất nhiều chung quanh chúng ta; nhưng hoàn cảnh đẩy đưa vào cuộc sống xấu thì rất nhanh và nhiều hơn, bởi vì con người ta ai cũng bị gắn liền với ăn mặc và hưởng thụ, cho nên thường bị hoàn cảnh chung quanh nhuộm đỏ nhuộm đen.
Chúa Giê-su dạy các môn đệ của mình: “Anh em phải cẩn thận, phải coi chừng men Pha-ri-sêu và Xa-đốc.”[17] Men Pha-ri-sêu và Xa-đốc là hoàn cảnh cụ thể thời của Chúa Giê-su, men giả dối, men giả hình, men khoe khoang, men kiêu ngạo.v.v... những cái men này Chúa Giê-su nhắc nhở các môn đệ đừng dính vào kẻo trở thành kẻ chống đối lại lời rao giảng của Ngài.

“Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” cũng là với ý nghĩa đó.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyWed May 14, 2014 11:12 am

108.  TÀI LỚN THÀNH TỰU MUỘN
Trang vương của nước Sở vừa lên ngôi, liên tục ba năm việc gì cũng không làm. Hựu tư mã của triều đình trong lòng rất nôn nóng, một hôm nhịn không nổi ngầm nói với Trang vương: “Đại vương, có một con chim lớn đậu trên đỉnh núi phía nam, ba năm trời không vỗ cánh, không bay mà cũng không kêu, an tĩnh đến nổi người ta tưởng lầm là không có nó, đại vương nghĩ rằng đó là loại chim gì ?”
Trang vương hiểu ý tứ của Hựu tư mã, trả lời: “Ba năm không vỗ cánh, là vì nó muốn cánh lớn dài mà chắc nịch; không bay mà cũng không kêu là nó muốn quan sát tình huống của bên dưới. Nếu nó không bay thì thôi, nhưng nếu nó bay thì bay vút tận trời cao; nó không kêu thì thôi, chứ nếu nó kêu thì nhất định hống to kinh người.”
Nửa năm sau, Sở Trang vương bắt đầu lo chuyện chính sự, chỉ một thời gian ngắn đã bãi miễn mười ông quan sứ, cất nhắc chín quan viên, xử phạt năm vị đại thần, lưu dụng sáu vị xử sĩ, khí thế quốc gia đổi mới, biến tình hình thành mới tất cả, chính trị thái bình.
Sở Trang vương không vì thế mà lấy làm thỏa mãn, ông ta còn chỉ huy quân đội tiến đánh nước Tề, đánh bại nước Tấn, trở thành bá chủ thiên hạ.
(Mặc tử: Dụ lão)
 
Suy tư 108:
      Có những em bé chậm nói, đến khi nói được thì là nói những lời như người lớn nói; có những trẻ em chậm chạp trong lời nói, nhưng khi lớn lên thì ăn nói khôn ngoan...
     Thời nay có những người thông minh nhưng tính khí bộp chộp không kiên nhẫn, thế là trở thành kẻ dại dột, làm hư bột hư đường (chuyện đại sự), bởi vì họ ỷ lại vào cái thông minh của mình mà không dựa vào nền tảng của suy tư; mà những người khôn ngoan thì xem ra chậm chạp nhưng lại thành công, bởi vì họ dùng:
-       50% để suy nghĩ.
-       35% để nghe.
-       10% để nhìn.
-       05% để nói.
Nói thật ít, nhìn thật rõ, nghe minh bạch và suy thật nhiều, thì nhất định sẽ thành công.
Sách Châm Ngôn dạy rằng:
“Người nói năng dè dặt là người hiểu biết,
kẻ giữ được điềm tĩnh là kẻ khôn ngoan.
Nếu biết giữ thinh lặng,
kẻ ngu cũng được kể là người khôn ngoan;
nếu biết ngậm môi, kẻ đó được coi là người thông hiểu.”[18]
Sở Trang vương không vội vàng hấp tấp hành xử việc nước khi mới lên ngôi vua, nhưng nghe ngóng, quan sát, suy nghĩ trong ba năm mới bắt đầu trị nước, kết quả thành công thật rực rỡ.

Đó chính là sự khôn ngoan vậy.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyWed May 14, 2014 11:25 am

109.  CÚ VỌ VÀ CHIM NGÓI
Con cú vọ, chúng ta thường gọi là cú mèo; chim ngói, thì cũng là chim cu, chúng nó cùng ở trong một khu rừng. Một buổi sáng nọ, khi chim ngói bay đi tìm mồi thì nhìn thấy trước mặt gia đình cú vọ đang dọn nhà.
Chim ngói rất kinh ngạc, cho rằng gia đình cú vọ không thích hoàn cảnh của rừng, cú vọ nói: “Không phải như thế, khu rừng này chúng tôi ở đã quen rồi, muốn rời cũng không rời được, nhưng các bạn hàng xóm rất ghét tiếng kêu của chúng tôi, cho nên chúng tôi không thể không dọn nhà đi nơi khác.”
Chim ngói nghe xong thì khuyên cú vọ: “Dọn nhà đi cũng không thể giải quyết được vấn đề căn bản này, nếu các anh không thay đổi tiếng kêu, thì đi đến đâu người ở đó cũng đuổi các anh đi.”
(Lưu Hướng: Thuyết Uyển, Đàm Tùng)
Suy tư 109:
     Chúng ta có thể đi ngoại quốc để cho người khác khỏi nhìn thấy cách sống bê bối mang tiếng mang tăm của mình, nhưng nếu chúng ta vẫn không sửa đổi cuộc sống của mình thì có ích chi, người ngoại quốc cũng vẫn xa tránh chúng ta vậy ! Nếu chúng ta từ bỏ miền bắc vào miền nam sinh sống để cuộc sống khá giả hơn, nhưng nếu ở miền nam mà chúng ta vẫn cứ làm biếng, chơi bời nhậu nhẹt thì nghèo vẫn nghèo. Quan trọng là cái tâm của chúng ta có quyết tâm sửa chữa những khuyết điểm của mình, và cố vươn lên hay không mà thôi ?
     Có một vài cha sở nói giáo xứ này giáo dân không hợp tác với mình nên xin đổi qua giáo xứ khác, đến giáo xứ khác cũng nói giáo dân ở đây cũng không chịu hợp tác với mình, thế là ngài trách móc giáo dân là không yêu mến nhà thờ, không muốn cộng tác với cha sở.v.v...
     Giáo dân không cộng tác với cha sở, điểm duy nhất và dễ hiểu nhất mà một vài cha sở không nhìn thấy, đó là: nhìn lại cá tính và cách sống đời linh mục của mình. Nếu các ngài không nhìn thấy khuyết điểm của mình, thì các ngài cũng sẽ không nhìn thấy ưu điểm của ai cả.

     Sửa đổi mình trước thì ở đâu cũng được mọi người đón nhận.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyThu May 15, 2014 11:12 am

110.  CHIM SỢ CÁNH CUNG
Có một thần xạ thủ tên là Canh Doanh, một hôm cùng ngồi uống rượu với Ngụy vương trong vườn, ngước mặt lên trời nhìn thấy một con chim đang bay, bèn nói với Ngụy vương: “Tôi vì đại vương mà biểu diễn kéo cung bắn giả, nhưng kỹ thuật cũng có thể làm cho con chim rơi xuống.”
Ngụy vương không tin, cho rằng anh ta nói khoác, Canh Doanh chỉ cười cười, chuẩn bị tư thế tốt, kéo căng dây cung mà không có mũi tên, chỉ nghe dây cung bật một tiếng, chim nhạn đang bay trên không rơi thẳng xuống đất.
Ngụy vương kinh ngạc nói: “Kỹ thuật bắn cung thật có thể đạt đến trình độ như thế sao ?”
Canh Doanh trả lời: “Đại vương, thật ra không phải kỹ thuật bắn cung của tôi cao minh, mà là vì con chim nhạn này đã bị thương trước.”
Ngụy vương cảm thấy kỳ lạ, bèn hỏi: “Chim nhạn lớn đang bay trên không, làm sao ngươi biết nó bị thương chứ ?”
-         “Nó bay rất chậm, tiếng kêu lại bi thảm chắc hẳn là vì vết thương chưa được lành, do đó mà trong lòng nó rất sợ hãi vì chưa bình phục, cho nên khi nghe tiếng của dây cung bật thì lập tức kinh hoàng lúng túng, và không kể có mũi tên bắn tới hay không, thì theo bản năng liền mảnh liệt vỗ cánh bay lên, kết quả là đụng đến vết thương cũ, hai cánh chịu không nỗi cơn đau ấy, thế là từ trên không rơi xuống đất vậy.”
(Chiến quốc sách: Sở sách)
 
Suy tư 110:
      Con chim đã một lần bị chết hụt, thì sợ nghe tiếng bật của cây cung, sợ cành cây bị ngọn gió lay động, và sợ luôn cả cành cây có hình dáng cây cung.
     Sau khi phạm tội, con người ta thường có hai loại: một là cứ ở lì trong tội và phạm thêm nhiều tội ác; hai là đứng dậy tránh xa các dịp tội và cố gắng sửa đổi lại cuộc sống của mình.
     Ma quỷ thường lợi dụng khi con người sa ngã thì tấn công thêm nhiều, chiêu bài mà nó tân công là làm cho người Ki-tô hữu ngã lòng trông cậy vào tình thương của Thiên Chúa:
-       Nó thường nói: tội mày lớn lắm Chúa không tha cho đâu. Thế là mất lòng tin vào Chúa.
-       Nó thường nói: mới phạm một lần có gì đâu, có nhiều người phạm tội tày trời đó mà Chúa có phạt đâu. Thế là cứ tiếp tục phạm tội.
-       Nó thường nói: không sao cả, Chúa rất nhân từ, Ngài không phạt khi mày có tội đâu.v.v...
Con người ta thường mỏng dòn yếu đuối, hể đã một lần lầm lỡ phạm tội, thì rất dễ dàng tái phạm lần hai lần ba và càng phạm càng nặng nề hơn.
Người Ki-tô hữu khôn ngoan sau khi lỡ phạm tội, thì họ càng gia tăng cầu nguyện, nhanh chóng đến với bí tích Hòa Giải, quyết tâm xa lánh các dịp tội, nhìn thấy những gì có thể làm cho họ sa ngã lại thì dứt khoác là họ tránh xa.
“Tránh voi chẳng xấu mặt nào” vì con voi to lớn dữ dằn tránh nó thì có gì là xấu. Tránh tội cũng chẳng xấu xa gì, vì tội có thể làm cho chúng ta mất sự sống đời đời với Thiên Chúa, tránh nó (tội) thì có gì là xấu ! 

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyFri May 16, 2014 11:04 am

111.  ĐỊNH MỘT ĐÀNG LÀM CHẰNG MỘT NẺO
Quý Lương đi du ngoạn bên ngoài, vừa đúng lúc gặp một người quen đuổi cho kịp xe đi lến phía bắc, Quý Lương vẫy tay với anh ta, và hỏi anh ta đi đâu vậy.
Người bạn rất là phấn khởi nói với Quý Lương: “Tôi muốn qua nước Sở đi du lịch.”
Quý Lương cảm thấy không hiểu ra sao cả, bèn nói: “Nước Sở ở phía nam, sao anh lại đi về phía bắc ?”
-         “Đừng có lo ! Ngựa của tớ là loại ngựa tốt thượng đẳng đó, chạy rất là nhanh”, ngữ khí của anh ta đầy tự đắc và tự mãn.
Quý Lương dở khóc dở cười, nói: “Ngựa của anh tuy tốt, nhưng đường của anh đi không phải là đường qua nước Sở !”
-“Yên tâm, tôi có đủ tiền đi du lịch mà !”
-“Tiền đi du lịch có nhiều, nhưng phương hướng không đúng, thì cuối cùng cũng không thể đến được nước Sở.”
-“Không sao cả, người đánh xe của tôi rất có bản lãnh, không ai bì được.”
Rốt cuộc người bạn của Quý Lương không nghe lời khuyến cáo của ông ta, cứ kiên trì đánh xe nhắm phía bắc mà tiến để đi đến nước Sở ở phía nam.
(Chiến quốc sách: Ngụy sách)
Suy tư 111:
      Đường đi của người Ki-tô hữu ở thế gian này là đường đi lên: đi lên thiên đàng, đi lên Nước Trời, đi lên cùng Cha là Đấng ngự trên trời, đi lên thiên đàng để sum họp hưởng phúc với Chúa Giê-su, Đức Mẹ Maria, các thiên thần và các thánh nam nữ...
     Không ai muốn đi Hà nội ở phía bắc mà lại nhắm hướng Sài Gòn phía nam mà đi, vì như thế là sai phương hướng. Phương tiện càng hiện đại thì khoảng cách càng xa, lãng phí cả tiền bạc, sức lực, thời gian và vật chất mà không đem lại ích lợi gì.
     Có một vài người Ki-tô hữu muốn đi lên thiên đàng nhưng lại nhắm hướng đi xuống hỏa ngục, nếu có người nhắc nhở thì họ nói cách tự đắc tự mãn rằng:
-Tôi vẫn đọc kinh hằng ngày. Nhưng hằng ngày vẫn vu oan giá họa cho người khác.
-Tôi vẫn đi lễ mỗi chủ nhật. Nhưng vẫn cứ vợ lớn vợ nhỏ và bồ nhí hàng tá.
-Tôi vẫn đóng góp việc thiện cho nhà thờ. Nhưng vẫn cứ cho vay ăn lời cắt cổ người nghèo.
-Tôi vẫn ăn chay mỗi ngày thứ sáu trong tuần. Nhưng vẫn đàng điếm nhậu nhẹt quắc cần câu những ngày khác...
Đọc kinh, đi dự thánh lễ, làm việc thiện hoặc là ăn chay hay là làm bất cứ việc tốt nào khác, thì đó là những phương tiện mà Thiên Chúa ban cho chúng ta, để chúng ta nhắm hướng lên trời mà đi. Nhưng dùng những phương tiện đó để che giấu làm mất phương hướng đi lên thiên đàng của mình là chuyện bất bình thường, lãng phí ơn sủng của Thiên Chúa ban cho, bởi vì không một người Ki-tô hữu nào muốn lên thiên đàng mà lại nhắm hướng hỏa ngục mà đi.

“Đi một đàng làm chằng một nẻo” là như thế, vừa uổng công lao sức lực của mình, vừa lãng phí ân sủng của Thiên Chúa ban cho. Uổng thật !

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyFri May 16, 2014 11:09 am

112.  MẤT BÒ MỚI LO LÀM CHUỒNG
Có một người đến nhà người khác làm khách, nhìn thấy ống khói nhà bếp của chủ nhân xây thẳng đứng, lại còn đối diện với đống củi bên cạnh, thì nói với chủ nhân: “Tiên sinh, tôi cảm thấy ngài nên đem ống khói xây lại thành cong cong, rồi đem đống củi ra xa một chút, như thế mới có thể tránh được nạn cháy nhà.”
Bởi vì ống khói và đống củi trong nhà để như thế đã lâu rồi, và từ trước đến nay chưa xảy ra chuyện gì, cho nên chủ nhân cũng không làm gì cả và cũng không nghe ý kiến của anh ta.
Sau đó không lâu, gia đình ấy quả nhiên bị cháy. Người nhà, hàng xóm, bạn bè đều chạy đến giúp chữa lửa, không ít người vì đó mà bị lửa cháy tóc và da mặt, tất cả mọi người đều tận lực mới dập tắt được ngọn lửa. Để biểu lộ lòng biết ơn nên chủ nhân của nhà ấy làm một bữa tiệc rượu, và chiếu theo công lao lớn nhỏ của mỗi người mà sắp xếp chỗ ngồi.
Trước khi nhập tiệc, có người nói với chủ nhân: “Nếu lúc trước đây ông mà nghe theo lời của người khách ấy, thì hôm nay không cần phải giết bò mua rượu để đãi khách. Rốt cuộc, người có kiến nghị anh mất bò mới lo làm chuồng ấy không được mời đến, ngược lại người sém đầu dập trán lại được mời lên bàn nhất.”
Chủ nhân chợt tỉnh ngộ, lập tức đi mời người khách ấy đến, để anh ta ngồi ghế thượng khách.
(Ban cổ, Hán thư, Hoắc Quang Truyền)
Suy tư 112:
      Nếu con người ta ai cũng có lòng khiêm tốn biết nghe lời ngay lẽ phải của người khôn ngoan, thì tránh được rất nhiều chuyện xấu, tiêu cực; nếu ai cũng biết khiêm tôn kiểm điểm công việc mình làm trong một ngày, thì đời sống tâm linh ngày càng hướng thượng, và cuộc sống sẽ tràn đầy những hy vọng và vui tươi hơn; nếu mỗi một người Ki-tô hữu biết nghe và thực hành Lời Chúa, thì không những cuộc sống của họ sẽ đổi mới, mà những người chung quanh họ cũng vì thế mà được thoải mái và hạnh phúc hơn.
     Mất bò mới lo làm chuồng thì cũng còn có thể chấp nhận được, bởi vì họ biết suy tư và kiểm điểm lại cuộc sống của mình, nhưng tệ hại nhất chính là những người mất bò rồi mà cũng không lo làm chuồng, họ hoặc là người kiêu ngạo và tự tôn, hoặc là người tự ti mặc cảm không muốn người khác biết cái dở cái xấu của mình.
     Chỉ có những ai có lòng khiêm tốn thật sự mới có lòng tự trọng và không tự ti, chỉ có những ai biết nghe lời nhắc nhở của người khác với lòng khiêm tốn mới không sợ mất bò rồi mới làm chuồng.

     Mà người Ki-tô hữu thì luôn luôn biết lắng nghe Lời Chúa, nên cuộc sống của họ luôn vui tươi, vì họ không phải lo vì chuyện mất bò, nhưng họ biết phó thác tất cả vào tình yêu của Thiên Chúa...

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptySun May 18, 2014 5:48 pm

113.  CHÚT TÀI ĐÃ TRỔ HẾT
Kiềm là tên gọi tắt của tỉnh Quý Châu thuộc Trung Quốc, con lừa là loại động vậy không có ở địa phương này, có một người Quý Châu đi xa làm ăn buôn bán, nhìn thấy tính cách của con lừa vừa ôn thuần vừa có sức chịu đựng, bèn mua một con đem về quê mình, nhưng không ngờ địa thế của Quý Châu gập gềnh không thích hợp cho lừa đi, phong độ của lừa không dùng được tại hiện trường, nên được chủ nhân thả ra, sống chết mặc nó.
Con hổ ở trong núi khi đi tìm mồi thì phát hiện ra con lừa, bởi vì từ trước đến nay nó chưa hề thấy qua con vật nào lớn như thế, nên có chút sợ sệt nên không dám đến gần, chỉ dám thủng thẳng đi đi lại lại.
Con lừa có cảm giác con hổ có ý thù địch, nên la lớn “í ọ” để dọa cho con hổ sợ mà chạy đi.
La lớn mấy lần như thế, nên chỉ cần con hổ đi đến gần thì con lừa liền vừa la vừa vừa đạp để dọa cho con hổ chạy. Cuối cùng thì con hổ cũng quen như thế, và phát hiện con lừa chỉ có một chiêu ấy để dọa người mà thôi, thì hình như không còn chiêu nào khác nữa.
Thế là, gan con hổ từ từ lớn lên, nó tiến lên phía trước để đùa giỡn với con lừa và muốn thử sức nhẫn nại của nó. Cuối cùng, con hổ xác định bản lãnh con lừa chỉ có thế mà thôi, nên phấn chấn rống lên một tiếng thật lớn và nhảy vồ đến cắn chết con lừa, làm một bữa no nê.
(Liễu Tông Nguyên giả: tài hèn chí mọn)
Suy tư 113:
     Ma quỷ đến cám cám dỗ Chúa Giê-su, nhưng trong lòng chúng nó thì hoài nghi sợ hãi[19] không biết Ngài là người thế nào đây, có phải là vị đại tiên tri hay là người của Thiên Chúa ? Nhưng dù thế nào chăng nữa, sau ba chiêu độc địa vừa thử thách thăm dò bản lãnh của Chúa Giê-su, vừa khiêu khích Ngài, thì mà quỷ chịu thua và bỏ đi. Chúa Giê-su đã chiến thắng cơn cám dỗ, ba chiêu Ngài dùng để đánh ma quỷ là: thứ nhất là hy sinh hãm mình xác thịt, thứ hai là tin tưởng vào Thiên Chúa, và thứ ba là chỉ thờ lạy duy nhất một Thiên Chúa mà thôi.
- Có một vài người Ki-tô hữu không có bản lãnh cầu nguyện, nên chỉ một chiêu nhẹ nhàng phổ thông của ma quỷ là hạ gục, đó là chiêu tiền tài.
- Có một vài người Ki-tô hữu cũng có cầu nguyện và tin vào Chúa, nhưng lời cầu nguyện không thật lòng và lòng tin thì hời hợt, nên ma quỷ cũng chỉ cần dùng chiêu phô thông là hạ gục, chiêu đó là sắc dục và gái.
-Có một vài người Ki-tô hữu cũng đi lễ sớm tối, cũng tham gia sinh hoạt các hội đoàn, tham gia các lớp giáo lý thánh kinh, nhưng thường đem những hiểu biết về giáo lý, về lễ nghi ra để biện hộ cho hành vi sai trái của mình, và đem những hiểu biết về Giáo Hội của mình ra để chỉ trích phê bình, nên ma quỷ chỉ dùng một chiêu xem ra cũng phổ thông để hạ gục họ, chiêu đó là danh vọng, quyền thế...
Cú đá hậu của con lừa cũng nguy hiểm và tiếng “í ọ” của nó cũng kinh dị nên làm cho con hổ nghi ngại, nhưng chỉ có í ọ và đá hậu mà thôi, thì đúng là chỉ có chút tài đã trổ ra hết, mất mạng là phải.

Lời cầu nguyện có sức mạnh kinh hồn, nhưng chỉ cầu nguyện “chay” mà không hy sinh, không làm việc lành, không tin tưởng vào lời cầu nguyện, không tín thác và yêu mến Chúa, thì đúng là tài hèn sức mọn, bị ma quỷ vồ mất linh hồn thì cũng đúng mà thôi.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 EmptyWed May 21, 2014 5:06 pm

114.  ÔNG LÃO BÁN DẦU
Thời nhà Tống có một người tên là Trần Nghiêu Tư, kỷ thuật bắn cung của anh ta giỏi, do đó mà rất tự phụ, nên thường khoe khoang với người khác.
Một hôm, khi anh ta đang luyện bắn cung thì có một ông già bán dầu đến, ông già nhìn thấy anh ta xạ tiễn thì không vỗ tay khen giỏi như những người khác, mà chỉ gật nhẹ đầu thôi.
Trần Nghiêu Tư cảm thấy mình bị nhục, bèn cố ý nói với ông lão: “Này ông già, ông cũng biết bắn cung sao ?”
Lão già nói: “Mặc dù tôi không biết bắn cung, nhưng kỷ thuật bắn cung của anh cũng không có gì là hiếm lạ, chẳng qua là luyện tập bình thường mà thôi.”
Trần Nghiêu Tư nhìn thấy lão già coi thường bản lãnh của mình như thế thì rất giận dữ. Nhưng ông lão bán dầu thì bình tâm tịnh khí lấy hồ lô bỏ trên đất, rồi lại lấy một đồng tiền xu có lỗ nhỏ ở giữa để trên miệng hồ lô, sau đó dùng chiếc muôi múc đầy dầu, và từ từ đổ vào trong lỗ nhỏ đồng tiền cho dầu chảy xuống trong hồ lô, đồng tiền rõ ràng là không bị một chút dầu nào dính vào.
Lão ông nói với Trần Nghiêu Tư: “Anh coi, kỷ thuật đổ dầu của tôi cũng chẳng là cái gì cả, chẳng qua là luyện tập rồi quen mà thôi.”
Lời của ông lão làm cho Trần Nghiêu Tư hết đường nói, từ đó về sau anh ta không dám kiêu ngạo tự mãn nữa.
(Âu Dương Tu giả: Ông lão bán dầu)
Suy tư 114:
      Người Tàu có câu nói: “quen rồi thì tốt:”, có nghĩa là việc gì dù khó khăn mấy, mà nếu đã thích ứng được, quen rồi, thì không có chuyện gì xảy ra cả. Không có việc gì khó cả, chỉ cần có một tâm hồn quyết tâm luyện tập và kiên trì, thì sẽ thành công.
     Luyện tập cho tinh thông thì không phải một sớm một chiều mà thành công, nhưng luyện tập cả đời, nhất là trong vấn đề tu đức và đời sống tâm linh.
     Có một vài người cảm thấy tu đức của mình đủ rồi, nên chê người này làm biếng đi lễ, người kia giả hình giả bộ, chê người này không biết lo việc nhà thờ, chê người nọ không biết dạy con cái.v.v...
     Khi đem người này người nọ so sánh với mình là đường tu đức của mình đã thụt lùi, bởi vì nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu[20], đó chính là chân lý cho người khiêm tốn và là lời cảnh tỉnh cho người tự mãn.
     Tài bắn cung của Trần Nghiêu Tư cũng thuộc loại giỏi, nhưng anh ta sẽ giỏi hơn nữa nếu biết khiêm tốn tự bảo mình: tôi chưa giỏi, phải cố gắng hơn nữa.
Bí quyết thành công là ở đó vậy.
 
-----------------------------------------------------------------------
Dịch và viết suy tư xong ngày 1.4.2008

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Sponsored content





Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ngụ ngôn    Những câu chuyện ngụ ngôn  - Page 5 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Những câu chuyện ngụ ngôn
Về Đầu Trang 
Trang 5 trong tổng số 5 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5
 Similar topics
-
» TÊ ĐẦU NGÓN TAY G Y RA NHỮNG BIẾN CHỨNG GÌ?
» Những mẩu chuyện cực ngắn cực hay
» Bí ẩn những đứa trẻ nhớ chuyện kiếp trước
» Những câu chuyện về lòng khoan dung
» Những chuyến xe Thiện Nguyện 2-2-2016 đến Trường Tiểu Học Đèo Gia.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang :: Thảo Luận-
Chuyển đến