Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang

Mỗi người đều nhận được hai thứ giáo dục: một thứ do người khác truyền cho; một thứ, quan trọng hơn nhiều, do mình tự tạo lấy.
 
Trang ChínhTrang Chính  Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Icon_portal  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng các bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang! Chúc các bạn sức khỏe và thành đạt! Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang.

 

 Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ

Go down 
Tác giảThông điệp
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyMon Aug 05, 2013 1:30 pm

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ


Điêu Bột là một đại thần nổi tiếng ở nước Tề thời Xuân Thu Chiến Quốc, trước khi trở thành bậc giàu sang, ông chỉ là một tiểu lại bình thường. Ông luôn buồn khổ vì không phát huy được tài năng của mình. Mặc dù nói là người tài gặp bất hạnh, song ông không hề sa sút ý chí, luôn sẵn sàng tư thế chờ đợi cơ hội trổ hết tài nghệ.

Cuối cùng cơ hội cũng đã đến. Lúc đó, danh tướng nước Tề là Điền Đơn do nhiều lần lập được chiến công nên được vua Tề phong làm An Bình Quân. Cũng chính vì Điền Đơn biết kính trọng các bậc kẻ sĩ, hiền tài, tính tình khiêm tốn nên mọi người đều rất sùng kính ông. 

Nhưng Điêu Bột thì không, ông vẫn khác hẳn mọi người, tỏ ra chẳng giống ai để gợi sự chú ý của Điền Đơn. 

Thế là ông liền cố ý phỉ báng Điền Đơn trước mặt mọi người: “Điền Đơn cũng chỉ là một kẻ tiểu nhân mà thôi, sao đáng được mọi người sùng kính như vậy?“ Đương nhiên, ông biết rằng con người khiêm tốn như Điền Đơn sẽ không làm khó dễ cho ông, ông cũng biết rõ nhất định Điền Đơn sẽ chú ý đến lời nói của ông.


Quả nhiên sau khi An Bình Quân Điền Đơn được biết có người phỉ báng mình, liền sai người đi mời kẻ nói xấu là Điêu Bột đến, còn mở tiệc khoản đãi Điêu Bột. Sau đó, Điền Đơn hết sức thành khẩn thỉnh giáo Điêu Bột: “Xin tiên sinh hãy chỉ rõ những khuyết điểm của ta để ta sửa chữa. Được như vậy ta rất cám ơn. “ Và rồi chính những lời của Điêu Bột càng khiến ông cảm thấy bất ngờ. 


Điêu Bột đã nói như sau: “Mặc dù chó của Đạo Chích sủa bừa cả Quang Thuấn sáng suốt, song không phải con chó cho rằng Quang Thuấn hèn mọn còn Đạo Chích cao quý, mà vì bản tính của con chó là sủa bất cứ ai, trừ chủ nó. 

Ví như Trương Tam là người có đạo đức, Lí Tứ là kẻ thiếu đạo đức, song nếu Trương Tam và Lí Tứ đánh nhau, chó của Lí Tứ chắc chắn sẽ lao vào cắn Trương Tam chứ không bao giờ cắn Lí Tứ. 

Thế nhưng nếu con chó này rời xa kẻ vô đạo đức để trở thành chó của người hiền đức, thì con chó này không chỉ đi cắn chân người khác đơn giản như thế nữa.“
Lẽ nào Điền Đơn không hiểu rõ đạo lí trong lời nói của Điêu Bột.

Lập tức, Điêu Bột được Điền Đơn coi là tâm phúc của mình; tiến cử lên Tề Tương Vương và đã được Tề Tương Vương trọng dụng.


Rõ ràng Điêu Bột đã nhờ hành động mắng chửi này mà đạt được mục đích của mình.


Trần Thắng Minh

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Vpbnje

(sưu tầm)

 flower 

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: Ưu Mạnh đóng kịch   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyMon Aug 05, 2013 1:32 pm

Ưu Mạnh đóng kịch


dịch giả:Trần Thắng Minh


Ưu Mạnh là một trọng thần của Sở Trang Vương thời Chiến Quốc. Có lần Ưu Mạnh ra ngoài thành thăm bạn bè, trên đường đi bỗng gặp con trai của Tôn Thúc Ngao, một vị lệnh quân đã quá cố, ông thấy người con trai đó rách rưới, gánh một gánh củi vào chợ bán. Trong lòng Ưu Mạnh không khỏi buồn bã xót xa. Tôn Thúc Ngao, người đảm nhiệm chức lệnh quân trước kia, chỉ vì dốc hết tâm lực lo mọi việc cho nước Sở quá vất vả nên mắc bệnh, phải rời bỏ cõi trần quá sớm. Sau khi ông chết đi, muôn dân đều rơi lệ, Sở Vương cũng đau buồn khóc thầm. Nhưng hiện nay, con trai của Tôn Thúc Ngao lại sống khổ sở như vậy, thật không công bằng. Ưu Mạnh cảm thấy cần phải làm gì đó cho con cháu của Tôn Thúc Ngao.
Sau khi trở về kinh thành, Ưu Mạnh liền sai người may một bộ áo mũ mà trước đây Tôn Thúc Ngao thường mặc, rồi ông mặc vào, dành thời gian nghiên cứu về giọng nói, nét mặt, nụ cười và dáng vẻ năm xưa của Tôn Thúc Ngao.
Một buổi tối, Sở Vương mở tiệc khoản đãi các quân thần. Khi quan văn quan võ đang cười nói râm ran, vô cùng vui vẻ thì bỗng nhiên có người kinh hãi hét lên: “Lệnh quân Tôn Thúc Ngao đến kìa! “ Mọi người định thần lại nhìn, quả nhiên “Tôn Thúc Ngao“ đang bước chầm chậm đến chỗ Sở Trang Vương. Sở Vương cũng cảm thấy người vừa đến đúng là Tôn Thúc Ngao. Một lát sau, Tôn Thúc Ngao đến trước mặt Sở Trang Vương, cung kính hành lễ quân thần trước Sở Vương và chúc phúc Sở Vương: “Thần Tôn Thúc Ngao kính chúc đại vương vạn thọ vô cương “.
Sở Trang Vương vội đứng dậy, nắm lấy tay Tôn Thúc Ngao, vừa khóc vừa cười nói: “Tôn ái khanh, xin hãy đứng lên, thì ra khanh vẫn còn sống, khanh đã làm ta chẳng muốn sống nữa.“ Các quan lại thấy vậy, ai nấy cũng rất xúc động.
Ưu Mạnh thấy Sở Trang Vương quả thật đã coi mình là Tôn Thúc Ngao, liền vội vã nói' “Thưa đại vương, thần là Ưu Mạnh thần đến đây để diễn kịch cho người xem? “
Sau khi Sở Trang Vương tỉnh táo lại, ông liền hỏi Ưu Mạnh vì sao muốn hoá trang thành Tôn Thúc Ngao, Ưu Mạnh trả lời rằng: “Bẩm đại vương, Tôn Thúc Ngao vì sự hưng thịnh của nước Sở đã hết lòng tận tuỵ, hi sinh vì hậu thế. Song đại vương thật chóng quên. ông ta chết đi, người đã quên hẳn ông ấy rồi. Vợ con ông ta hiện nay cảnh ngộ thật thê lương, ngày nào cũng lên núi kiếm củi bán, sống qua ngày đoạn tháng.“
Tiếp đó Ưu Mạnh hát lên : “Tham quan nên làm, tiền đầy xâu, thóc đầy kho.
Quan thanh liêm không nên làm, con cháu đói, áo quần rách rưới, kiếm củi sống qua ngày. “
Sở Trang Vương có vẻ áy náy hổ thẹn, ông nói với Ưu Mạnh: “Dụng ý của ái khanh nay quả nhân đã hiểu. Quả nhân đã biết mình sai rồi? “
Thế là Sở Trang Vương lập tức cho triệu kiến con trai của Tôn Thúc Ngao, giữ anh ta lại kinh thành làm quan và phong cho một toà thành ấp. Nhưng con trai của Tôn Thúc Ngao lại tuân theo di ngôn của cha, khéo léo cảm tạ và từ chối ý tốt của Sở Trang Vương, anh chỉ xin Sở Trang Vương ban cho mình một mảnh đất hoang để đưa mẹ già và người nhà đến khai hoang trồng lúa.
Có thể nói, việc Ưu Mạnh đóng kịch để xin ban thưởng cho con trai của Tôn Thúc Ngao khiến mọi người bất ngờ: Một là đã trực tiếp xin thưởng cho con trai của Tôn Thất Ngao, người khác có thể sẽ lấy lí do là con trai của ông ta không có công lao nên không được bổng lộc để từ chối. Hai là, qua việc mô phỏng giọng nói, nét mặt của Tôn Thúc Ngao, ông đã gợi lại sự nhớ nhung của Sở Vương với Tôn Thúc Ngao để đạt được mục đích là xin cho con trai của Tôn Thúc Ngao. Ưu Mạnh đã rất hiểu quy luật “yêu nhau yêu cả tông ti họ hàng “. Có thể thấy, quả là Ưu Mạnh đã thông qua hai điều đó mà bất ngờ tấn công, dựa vào sự hiểu biết của ông với Sở vương mà đạt được mục đích của mình.

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Vpbnwm

(sưu tầm)


 flower 

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: Thành Cát Tư Hãn khéo đua ngựa   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyMon Aug 05, 2013 1:39 pm

Thành Cát Tư Hãn khéo đua ngựa


Thành Cát Tư Hãn, con người cả đời được ông trời ưu ái không phải là một kẻ võ biền mà là một thiên tài quân sự mưu lược và rất giỏi dùng quân kị. Tư chất thiên bẩm đánh bất ngờ của ông được thể hiện khá đầy đủ trong câu chuyện đua ngựa dưới đây.

Vào một ngày năm 1174 Công nguyên, trên cao nguyên Mông Cổ bao la tươi đẹp đang diễn ra cuộc đua ngựa rất đặc biệt: tay đua nào đến đích cuối cùng mới được thưởng. Đây là một cuộc đua ngựa lạ lùng do cha của Tư Hãn tổ chức để chúc mừng thắng lợi lớn trong một trận chiến mà ông giành được.

Các tay đua, ai nấy đều cưỡi ngựa rất chậm chạp, cuộc đua đã diễn ra được một lúc, tay đua xa nhất cũng chỉ vừa qua vạch xuất phát, người cưỡi gần nhất vẫn còn trên vạch xuất phát, có người còn lùi lại sau vạch xuất phát.


Thấy mặt trời đã ngả về tây mà cuộc đua khó có thể kết thúc được, những người đến xem đều không kiên nhẫn được nữa, cha của Thành Cát Tư Hãn cũng hối hận lẽ ra không nên mở cuộc đua độc đáo này. Song lời của bậc đại trượng phu đã nói ra không thể dễ dàng thay đổi. Phải làm thế nào để nhanh chóng kết thúc cuộc đua lạ lùng lãng phí thời gian này? 

Cha của Thành Cát Tư Hãn hỏi ý kiến khắp các quần thần song vẫn không có được kế sách nào. Cha Thành Cát Tư Hãn đành phải sai người truyền chỉ dụ: “Ai có cách nào nhanh chóng kết thúc cuộc đua ngựa sẽ được trọng thưởng nhưng vẫn không được thay đổi điều kiện từ trước của cuộc đua - người nào cưỡi ngựa chậm nhất mới giành chiến thắng. “

Mọi người đều vắt óc suy nghĩ song vẫn chưa tìm ra kế sách nào hay. Đâu ngờ Thành Cát Tư Hãn lúc đó mới 12 tuổi đã biết chuyện về cuộc thi này. Cậu hết sức nhanh trí đã nghĩ ra một kế. Cậu liền đến trước mặt cha nói diệu kế: “Phụ vương, để nhanh chóng kết thúc cuộc thi này đơn giản người chỉ cần cho các kỵ sĩ đổi ngựa cho nhau là được. “

Cha Thành Cát Tư Hãn rất mừng, ông lập tức truyền lệnh theo như kế của Thành Cát Tư Hãn, cho các đấu sĩ đổi ngựa cho nhau, Trương Tam cưỡi ngựa của Lí Tứ, Lí Tứ cưỡi ngựa của Vương Ngũ, Vương Ngũ cưỡi ngựa của Trần Lục, ... Song sự thắng bại của cuộc đua lại tính theo con ngựa. 

Như vậy mỗi kỵ sĩ đều muốn con ngựa của người khác mà mình đang cưỡi sẽ phi nhanh nhất để không thể giành phần thắng, còn ngựa của mình rớt lại phía sau, từ đó mà giành thắng lợi. Như vậy đã phá tan được cục diện bế tắc lúc trước và rất nhanh chóng cuộc đua ngựa được kết thúc.


Thành Cát Tư Hãn đã dựa vào chiến lược đánh bất ngờ của mình mà liên tiếp giành được thắng lợi trong lĩnh vực quân sự, những thắng lợi này là cơ sở vững chắc cho việc lập nên vương triều Đại Nguyên.

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Vpbdnv
(sưu tầm)

flower 
 

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: TRƯƠNG THẮNG SỬA MỘT CHỮ CỨU MẠNG NGƯỜI   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyMon Aug 05, 2013 2:05 pm

TRƯƠNG THẮNG SỬA MỘT CHỮ CỨU MẠNG NGƯỜI


Ngày xưa, có một thầy kiện chuyên giúp người nghèo đi kiện tên là Trương Thắng, thường có thể chuyển bại thành thắng, biến nguy thành yên.
Một lần, Lưu Kim Bảo, một tên lưu manh địa phương trêu ghẹo vợ người nông dân Lân A Cẩu, đúng lúc đó bị Lân A Cẩu bắt được, hai người đánh nhau ầm ĩ. Tên lưu manh kia có chút võ công nên đã đánh cho A Cẩu suýt chết. 

Vợ A Cẩu hoảng sợ, thuận tay cầm chiếc rìu bổ cho tên lưu manh một nhát, nào ngờ lại trúng đúng chỗ hiểm, hắn lăn ra chết ngay.


Thế là quan cho bắt cả hai vợ chồng A Cẩu đến nha huyện.
Những người bà con nghèo của A Cẩu nhờ Trương Thắng giúp đỡ A Cẩu. Trương Thắng đọc hồ sơ vụ án, thấy kết luận ghi là: Vợ A Cẩu thấy chồng bị Lưu Kim Bảo đánh trọng thương, cuống lên, dùng rìu bổ chết Lưu Kim Bảo...


Nếu theo kết luấn này thì vợ A Cẩu sẽ bị xử tội cố ý giết người. Tội danh này hơi nặng, nhẹ thì cũng phải xử mấy chục năm, thậm chí là tù chung thân, nặng thì phải đền mạng.


Viên pháp quan xử án là bạn của Trương Thắng, Trương Thắng nói với ông ta:
- Lưu Kim Bảo vào nhà ức hiếp phụ nữ, hơn nữa lại đánh A Cẩu suýt chết. Vợ A Cẩu vì tự vệ mới dùng đến rìu, theo tình lý nên xử nhẹ thôi, xin ông anh nể tình.


Pháp quan nói:
- Đã ghi chép vào án, đóng dấu triện rồi, không thể chữa lại được đâu.


- Tiểu đệ có cách, chỉ cần sửa một nét bút là có thể cứu được chị ta.
Nghe thấy Trương Thắng nói thế, Pháp quan bỗng nhớ lại hai sự việc sau:


Trước đó ít lâu, ở cửa sông Đẩu Lạp trôi đến một cái xác chết nổi, trình báo lên huyện ghi là ''Cửa sông Đẩu Lạp phát hiện xác chết nổi''. Nhân dân ở cửa sông rất lo lắng, sợ quan phủ do đó mà đến làm phiền, mượn cớ kiếm chác, Trương Thắng liền nhờ pháp quan sửa chữ “cửa” ( ) trong chữ ''cửa sông'' thêm vào một nét sổ ( ), thành ra ''Trên cửa sông Đẩu Lạp phát hiện xác chết nổi'', như thế bà con ở cửa sông không có quan hệ gì.


Lại có một lần, có một nông dân do không nộp được tô nên đồ đạc trong nhà bị địa chủ lấy hết đi. Lúc đó người nông dân hết sức lo lắng, đành liều đến nhà địa chủ lấy về một cái nồi.

Địa chủ liền kiện người nông dân “Vào theo cổng lớn, đốt đuốc vác gậy”. Trương Thắng biết chuyện liền thêm một chấm vào bên phải chữ lớn ( ) thành chữ “chó” ( ). Như thế rõ ràng không phù hợp với sự thực: Đã ''đốt đuốc vác gậy'' lại “vào theo cổng chó”, khiến cho tên địa chủ phạm vào tội vu cáo.

Pháp quan nghĩ đến đây, muốn xem lần này Trương Thắng có diệu kế gì liền nói:


- Tôi cũng thông cảm với vợ chồng A Cẩu, nếu đệ có thể sửa được chữ thì xin mời.

Trương Thắng cười cười, huơ bút thêm một nét móc nho nhỏ dưỡng chữ “dùng” ( ) trong ''dùng rìu bổ chết'' thành chữ “quăng” ( ). “Dùng rìu bổ chết” là cố ý giết người, phải đền mạng. 

Nhưng “quăng rìu” thì không nhất định là cố ý làm đối phương chết, chỉ là không may quăng trúng mà chết người. Như thế thì tội cố ý giết người được hạ xuống thành tội quăng nhầm dẫn đến tử vong, chỉ bị xử khoảng hai, ba năm tù.


Pháp quan cười nói:
- Đệ giỏi thật! Quả là sửa mặt chữ mà cứu một mạng.

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Vpbdjh

(sưu tầm&chỉnh sửa)


flower  

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: ÔNG KHÁCH UỐNG CHÈ XỬ VỤ TIỀN BẠC Ở QUÁN RƯỢU   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyMon Aug 05, 2013 2:10 pm

ÔNG KHÁCH UỐNG CHÈ XỬ VỤ TIỀN BẠC Ở QUÁN RƯỢU


Ở Giang Nam có một thị trấn nhỏ rất sầm uất, ở đầu cầu thị trấn có một quán rượu tập trung khách tứ phương. Một hôm, khi ông chủ quán đang thu dọn bát đũa bỗng phát hiện ở thanh gỗ ngang dưới một cái bàn ăn có một cái túi rộng khoảng ba tấc dài khoảng sáu tấc, trong túi có hai đồng bạc trắng, mấy chục đồng tiền đồng. 

Ông chủ quán liền cất chiếc túi đi đợi chủ nhân của nó quay lại lấy.

Một lát sau, có một người khách còn trẻ đi vào quán nói với ông chủ.

- Tôi để quên một cái túi ở quán các ông.
Chủ quán liền đem túi tiền trả lại cho anh ta. Người khách bỗng kêu to:


- Trước trong túi này có bốn mươi đồng bạc trắng, hai trăm đồng tiền đồng, sao bây giờ chỉ còn có mấy đồng thế này?


Chủ quán nói:
- Lúc tôi nhặt được túi chỉ có mấy đồng thế thôi.

Người khách giữ ông chủ lại nói:
- Không đúng! Chính xác là ông giấu bớt đi rồi.


Lúc đó, có nhiều người xúm lại hỏi han. Trong đó có một ông khách uống chè sau khi hỏi rõ sự tình liền bảo ông chủ quán đặt chiếc túi lên thanh ngang như cũ, hai đầu của chiếc túi trĩu xuống. Ông khách uống chè hỏi người thanh niên:


- Vừa rồi chiếc túi của anh có phải vắt như thế này không?
- Đúng như thế.

Ông khách uống chè quay lại hỏi ông chủ quán:

- Ông mở quán đón khách là phải phục dịch mọi người, khách có để quên đồ trong quán ông phải trả lại không thiếu thứ gì mới nên. Hôm nay, người khách này để quên bốn mươi đồng bạc trắng ở trong quán ông, tại sao ông lại nuốt của anh ta ba tám đồng? 


Anh ta quên hơn hai trăm đồng tiền đồng, tại sao ông nuốt của anh ta hai trăm đồng?


Ông chủ quán kêu lớn:
- Trời ơi, thật là oan cho người tốt! Tiền, đúng là tôi không đụng đến một xu.


Ông khách uống chè nói:
- Được rồi, ông không phải kêu oan. Cũng may tôi có đem tiền theo đây, tôi trả lại anh cho thanh niên này thay ông cũng được.


Nói đoạn, móc trong túi tiền của mình ra ba tám đồng bạc trắng, hai trăm đồng tiền đồng, bỏ vào tròng chiếc túi của người bị mất. 


Chiếc túi lập tức được nhét căng phồng lên, tiền
đầy đến miệng, không thề nhét thêm được nữa.


Người thanh niên cười thầm, giật lấy chiếc túi toan bỏ đi.


Ông khách uống chè gọi anh ta lại:
- Này, anh khoan đã. Anh vắt cái túi lên cái thanh ngang bàn cho mọi người xem đã rồi hẵng đi.

Thế là người thanh niên đặt chiếc túi lên thanh gỗ ngang của chiếc bàn dưới con mắt chứng kiến của mọi người. Lúc này hai đầu của chiếc túi không trĩu xuống nữa mà dường như sắp rơi xuống.


Ông khách nói với mọi người:
- Mời các vị xem, các vị có thể vắt chiếc túi như thế này được không?
- Không thể được - mọi người nói.


Người thanh niên lắp bắp nói không nên lời. Ông khách nói với hắn:
- Nếu như trong túi anh có nhiều bạc trắng và tiền đồng như thế, lại có thể vắt trên thanh ngang của cái bàn thì nhất định phải là cái túi lớn. Mà cái túi này rất nhỏ, vừa rồi mọi người đều nhìn rõ, nhét nhiều tiền như thế nó đã sắp sửa rơi xuống, chắc chắn không thể vắt trên thanh ngang cái bàn, cho nên cái túi không phải là của anh.


Nếu đúng anh mất túi có lẽ là mất ở chỗ khác. Cái túi này xin giao lại cho ông chủ quán để ông ấy giữ.


Nói đoạn móc số tiền mình vừa bỏ vào trong túi ra rồi trả chiếc túi lại cho ông chủ quán.


Mọi người đều hết lời tán tụng. Người thanh niên kia mặt mũi đỏ bừng, vội vàng tháo chạy khỏi quán.


Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Vpbdmw

(cóp nhặt kim cổ)

flower 
 

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyTue Aug 06, 2013 9:57 am

CHU TỈNH TAM ĐỔI RUỘT CỨU NGƯỜI

Ở huyện Hội Kê tỉnh Triết Giang xảy ra một người buôn muối cao tuổi, gia tài ức triệu,
nhưng không có con nối dõi, liền lấy một cô gái con nhà nghèo ngoài hai mươi tuổi làm vợ lẽ.
Cô gái về nhà đó được hơn một năm thì sinh được một bé trai bụ bẫm trắng trẻo. Nhưng người vợ lẽ này chưa hết cữ đã lăn ra chết. 

Do vợ người buôn muối đứng ra kêu kiện, nói người vợ lẽ sau khi ăn một bát tột ngó sen Tây Hồ đã bị trúng độc mà chết. 

Bát ngó sen này do con hầu Lan Hương làm, Lan Hương rõ ràng muốn nhòm ngó địa vị phu nhân, nên mới đầu độc vợ lẽ để thay thế mình vào. 


Vụ án này lại không có chứng cứ rõ ràng, nhưng do vợ người buôn muối cứ một mực khẳng định. Hơn nữa có tiền mua tiên cũng được nên Lan Hương bị phủ Thiệu Hưng xử tội chết, giam trong ngục, đợi bộ Hình phê chuẩn, đến mùa thu sẽ đem chém đầu.


Bố mẹ Lan Hương đương nhiên không cam lòng nhìn con gái vô tội mà bị chém đầu,
liền chạy khắp nơi nhờ người cứu gỡ tội. Người phò tá về pháp luật cấp cao nhất của Hàng Châu là Chu Tỉnh Tam nguyên quán ở huyện Hội Kê phủ Thiệu Hưng, là đồng hương của gia đình Lan Hương. 


Ông xem hồ sơ vụ án do phủ Thiệu Hưng gửi đến cũng cảm thấy vụ án này có điều gì không thật. Nhưng phủ Thiệu Hưng đã báo lên bộ Hình, kỳ hạn ''thu trảm'' sắp đến, có muốn phúc thẩm lại cũng không kịp nữa. 


Là một người nhiệt tình ăn ở tử tế nên ông cứ trăn trở mãi xem làm cách nào để xét xử
lại vụ án này, làm rõ sự thật.


Lúc đó ông đang phê duyệt công văn, do tâm trạng nặng nề nên đã nhét nhầm chiếc bút lông ''Đại bạch vân'' lồng vào trong chiếc bút đồng ''Ô long thuỷ'', sự ''lồng nhầm'' này làm ông chợt nảy ra một ý định.



Công văn mà bộ Hình gửi xuống cho các phủ ở Triết Giang đều do tỉnh lỵ Hàng Châu
chuyền phát đi. Ông lấy danh nghĩa là người phò tá cấp cao nhất đã xét đọc tất cả các giấy tờ mà bộ Hình truyền xuống. 

Quả nhiên thấy công văn phê chuẩn cho chém Lan Hương bộ Hình gửi cho phủ Thiệu Hưng. Ông lại tìm một công văn cùng ngày bộ hình gửi cho một vùng xa xôi của Triết Giang. 


Ông dùng đuốc hơ chảy xi gắn ở phong bì của hai công văn này. Sau đó tráo
hai công văn với nhau rồi chuyển đi. Phủ Thiệu Hưng và vùng kia sau khi nhận công văn mở ra xem lại cứ tưởng người ta đút nhầm công văn. 


Do trách nhiệm liên quan đến một nơi nào đó nên không dám kêu ca, càng không dám điều tra. Đợi đến khi sửa chữa rồi lại chuyển đi, thì đã qua kỳ hạn “thu trảm” của năm đó. 


Như thế, Chu Tỉnh Tam đã có thời gian xét hỏi kĩ vụ án khả nghi kia.
Chu Tỉnh Tam tranh thủ thời gian đến phúc thẩm án, xác minh ra người đầu độc người
vợ lẽ không phải Lan Hương mà là vợ người buôn muối. Bởi vì bà ta vừa muốn chuyện được “hương khói”, lại tiêu trừ được người vợ lẽ ''cái gai trong mắt'', còn “giá hoạ” cho con hầu Lan Hương, người mà nhà buôn muối đã muốn nhắm nhe, thật là “một mũi tên trúng ba đích”. 


Bà ta dùng tiền mua chuộc mấy người làm nhân chứng giả. Chu Tỉnh Tam đã tóm được những chỗ sơ hở trong lời khai của những nhân chứng này, lần theo dấu vết cuối cùng đã tìm ra hung thủ thật. 


Vợ người buôn muối kia trước sự thật rành rành phải cúi đầu nhận tội.
Chu Tỉnh Tam bẩm báo sự thật vụ án lên tri phủ Hàng Châu rồi tri phủ Hàng Châu đứng ra báo cáo lên bộ Hình. Bộ Hình sau khi kiểm tra vụ án không có gì sai sót đã bác bỏ sự kết án của phủ Thiệu Hưng, nỗi oan của Lan Hương đã được rửa sạch.

 Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ 944278_150878331781020_1647251124_n
Very Happy

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: LỖ BAN DÙNG TRÍ KÊ THÁP NGHIÊNG   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ EmptyTue Aug 06, 2013 10:02 am

LỖ BAN DÙNG TRÍ KÊ THÁP NGHIÊNG

Tương truyền, Lỗ Ban là người thợ rất thông minh, giỏi giang nhất của Trung Quốc cổ
đại. Ông vốn tên là Công Thâu Ban, vì ông là người nước Lỗ trong kỳ cuối của Xuân Thu, nên sau này người ta đặt tên ông là Lỗ Ban.
Một lần, ông đến thành Cô Tô nước Ngô, là thiên đường trần gian. Quả là danh bất hư
truyền, những lẩu tháp của thành cổ bày la liệt theo thứ tự. 

Nào là quán trà, tiệm rượu náo nhiệt khác thường. Hứng thú trong lòng Lỗ Ban được tăng lên gấp bội, ông ngắm nhìn những đặc điểm kiến trúc Tô Châu như mê mẩn. Bỗng nhiên vang lại những tiếng nói, tiếng tranh cãi ồn ào. 

Lỗ Ban nhìn ra, chỉ thấy một khoảng trống ở thảm cỏ xanh như khói sương. Một ngôi
tháp quý được xây dựng cao, thẳng lên. Trước mặt tháp là một đám đông quây quần lại với nhau, ồn ào tranh cãi. Không biết chuyện gì xảy ra, ông đi đến gần tháp, lách đám đông, vào phía trong. Ông nhìn thấy trước tháp là một ông già mặc châu đoạn, đầu đội mũ cao, lưng đeo túi thơm, đang cơn thịnh nộ. Đối diện mới ông già là một chàng trung mền ở tư thế quỳ, hai tay ôm lấy đầu, vẻ mặt chàng buồn rầu, thất vọng. Ông tò mò, dò hỏi mới biết đầu đuôi câu chuyện.


Ông già kia là một phú ông có tiếng nơi đây. Để tích hành thiện đức, ông ta xuất tiền
xây dựng một ngôi tháp lưu truyền thiên cổ. Công trình này do không trung niên đảm nhiệm.
Vận chuyển gỗ đến và bắt đầu công việc, trù bị, kế hoạch rất tỉ mỉ. Trải qua gần ba năm trời lao động vất vả mới dựng được tháp báu. Nhưng không hiểu sao, tháp báu tuy nhiên đã được dựng lên mà nhìn ngang, nhóm dọc đều thấy nó bị nghiêng. 


Qua đo đạc, thấy bảo tháp nghiêng mười độ. Mọi người nhìn nhau lắc đầu, xoi mói bàn tán về chuyện này. Phú ông cho rằng xây tháp mà lại gây ra điều thị phi, tổn hại đến công đức viên mãn nên rất tức giận. 

Ông tìm bác thợ cả để tính sổ: phải kéo đổ rồi dựng lại, hoặc phải dựng thẳng bảo tháp đứng thẳng. Nếu không sẽ kiện lên quan phủ.


Điều này quả là vô cùng khó khăn cho bác thợ cả. Nếu phải kéo đổ rồi xây lại thì có
bán vợ bán con, khuynh gia bại sản cũng không sao chụi nổi sức ép kinh tế. Phải giữ cho tháp đứng thẳng thì cũng không làm nổi vì tuy tháp báu được dựng bằng gỗ nhưng nó cũng nặng hàng trăm triệu cân (cân Trung Quốc) chỉ còn biết nhìn tháp mà thở dài.


Lỗ Ban đi quanh tháp ngắm nhìn tỉ mỉ, lại nhìn người thợ cả đang chịu bó tay. Ông
đến gần và an ủi :


- Bác không nên quá lo lắng. Chỉ cần bác mang lại cho tôi một số gỗ trong vòng không
đến một tháng? tôi sẽ kê cho tháp đứng thẳng lên được.


Nghe nói, bác thợ cả bán tin bán nghi, nhưng cũng không còn cách nào khác. Thế là
ông mang lại một số gỗ, đem theo một tia hy vọng. 

Về Lỗ Ban ông không cần nhờ ai mó tay vào giúp mà đem xẻ thành những cái: chêm , chèn vào từ đỉnh tháp nghiêng vào bên trong khiến cho bên nghiêng của tháp dần dần được nâng cao, Qua một tháng trời miệt mài từ sáng sớm đến tối mịt. Quả nhiên ông đã dần dần làm cho tháp được đứng thẳng.


Bác thợ cả rất cảm kích, hỏi Lỗ Ban:
Thưa ân nhân, ngài bổ cứu như thế nào mà lại có thể giữ cho tháp đứng thẳng?


Lỗ Ban đáp:
- Tháp nghiêng là do chất gỗ thuộc kết cấu sỏ, móc, ngậm, mộng. Giữa các bộ phận
có sự giằng kéo, kết cấu với nhau làm cho công trình được vững chắc và hình thành một chỉnh thể hữu cơ. Vì vậy mà có thể dùng những miếng gỗ làm mặt chèn, kê để nắn cho tháp đứng thẳng. 

Vừa là mảnh gỗ lại có mặt nghiêng nên rất dễ được đóng vào bên trong chúng có tác
dụng bẩy nghiêng ngắm cân từ bốn mặt. Đóng những mảnh chêm vào làm cho kết cấu gỗ được nâng cao lên cho thẳng, và có thể nâng cao được mặt nghiêng khiến cho tháp không bị nghiêng nữa.

Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ 46499_151120481756805_252273464_n
(sưu tầm và chỉnh sửa)

flower

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Sponsored content





Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ   Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Điều trị tình trạng đau nhức chân tay về đêm - Đa khoa Hoàn Cầu
» Tác dụng phụ thuốc điều kinh
» Biện pháp nào điều trị bệnh cơ xương khớp tác dụng
» Bromelain thuốc điều trị viêm xoang - có nên sử dụng không
» TanaMisolblue: Công dụng, liều dùng và lưu ý khi sử dụng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang :: Các Đạo Khác :: Gương Xưa Tích Cũ-
Chuyển đến